Editor: Trà sữa trà xanh
Doãn Lưu Nguyệt nghe được lời nói của Nam Ức Tịch, trong lòng không khỏi dấy lên lửa giận vô hình. Nam Ức Tịch nói không để trong lòng, là đang nói nàng Doãn Lưu Nguyệt căn bản không xứng để nàng đặt ở trong lòng sao? Là đang nói cho tới nay nàng đều như tôm tép nhãi nhép sao? !
Trong lòng không khỏi cực kỳ tức giận, nhưng Doãn Lưu Nguyệt nén chặt lửa giận, ánh mắt mãnh liệt, đột nhiên quỳ xuống trước mặt Nam Ức Tịch, nói khẩn thiết vô cùng, “Quỳnh Lạc, ta biết ngươi vẫn còn trách ta, ngươi thật sự không thể tha thứ cho ta sao?”
Nam Ức Tịch nhìn Doãn Lưu Nguyệt thình lình quỳ xuống, trên mặt làm bộ dãn ra, trong lòng không mảy may đề phòng cũng không có yếu thế, Doãn Lưu Nguyệt thấy vẻ mặt Nam Ức Tịch hình như có chút xúc động, lập tức dập đầu xuống với Nam Ức Tịch.
Nói là dập đầu, thật ra thì tay của nàng lại lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai đưa về phía chân của Nam Ức Tịch, ý đồ kéo cả người Nam Ức Tịch xuống, đẩy vào trong hồ, nhưng Nam Ức Tịch là ai, dễ dàng cho nàng đắc thủ như thế sao?
Bước chân nhẹ nhàng dời một cái, mũi chân Nam Ức Tịch chỉa xuống đất, đã rơi xuống sau lưng Doãn Lưu Nguyệt, nàng nhíu mày thấy Doãn Lưu Nguyệt té xuống đất, khóe môi nâng lên một nụ cười châm chọc, từ từ nói, “Ta đã sớm nói qua không cần. Coi d[d[lq[d như ngươi thật cảm thấy có lỗi với ta, cũng không cần hành đại lễ này!”
Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-hau-ngoan-ngoan-de-tram-sung/565277/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.