Edit: Lãnh Thiên Nhii.
Tây Nhạc vốn không giàu có như Bắc Mạc, thêm Gia Luật Linh làm việc giản lược, không giống Hạ Văn Cừ xa xỉ lãng phí, tự nhiên bên cạnh sẽ không mang nhiều bạc, nếu cùng Hạ Văn Cừ cứng rắn tranh chấp, sợ là chỉ tiện nghi cho Nam Ức Tịch. Nghĩ tới đây, sắc mặt Gia Luật Linh cực kỳ khó coi nói, "Nếu hiền chất thích bức họa này như thế, vậy ta sẽ để cho ngươi ân tình!"
"Đa tạ Linh thúc thúc." Hạ Văn Cừ hình như không nhìn ra trong tròng mắt Gia Luật Linh có phiền muộn, khóe môi nâng lên nụ cười, không nhanh không chậm nói với Gia Luật Linh.
Nam Ức Tịch đối với lần này từ chối cho ý kiến nhíu lông mày, giống như không chút để cầm ly trà lên nhẹ nhàng hớp một ngụm, thản nhiên nói, "Ta cũng lười phải chạy tới chạy lui, tin tưởng thái tử Bắc Mạc không trở thành quỵt nợ. Tranh này ngươi trước hết đem đi đi, mười vạn lượng bạc đưa đến Doãn phủ cho ta là được."
Hạ Văn Cừ nghe vậy, ánh mắt nhìn về phía Nam Ức Tịch càng nhiều thêm mấy phần hứng thú, hắn cười nhìn Nam Ức Tịch nói, "Chẳng lẽ Cung chủ không cùng ta uống hai chén?"
"Rượu gặp chi kỷ nghìn chén ít, nếu không phải tri kỷ nửa chén không." Ngón tay Nam Ức Tịch nhẹ nhàng vuốt ve viền ngoài ly trà, làm như không chút để ý nói, trong mắt của nàng mang theo một cỗ cô tuyệt khó có thể dùng lời diễn tả được, có thể nhìn thấu thế sự thê lương.
Hạ Văn Cừ và Gia Luật linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-hau-ngoan-ngoan-de-tram-sung/565245/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.