.
“Cung chủ Ma cung là khách quý Hoàng thượng mời tới, Lưu Quang bây giờ không có quyền đi quá giới hạn. Nếu công chúa không hài lòng, có thể mời Hoàng thượng làm chủ.” Doãn Lưu Quang nghe được lời Nam Tú Cầm nói, lông mày thanh tú chau lại, không kiêu ngạo không siểm nịnh đáp lời Nam Tú Cầm.
Nam Tú Cầm thấy Doãn Lưu Quang tỏ ý tứ rõ ràng không muốn giúp nàng, không khỏi tức giận, lại nhìn nụ cười trên mặt Nam Ức Tịch, nàng vô cùng tức giận, chỉ tay vàoNam Ức Tịch nói, “Ngươi, yêu nữ này không nên đắc ý! Bổn cung đi mời phụ vương làm chủ cho Bổn cung, ngươi chờ cho ta!”
Nam Ức Tịch không để sự uy hiếp của Nam Tú Cầm trong lòng, mời Nam Vũ thay nàng làm chủ, chỉ sợ nàng ta quá đắc ý rồi. Nam Vũ là người nào, quyền lực trong lòng hắn cao hơn tình thân, cho dù sủng ái Nam Tú Cầm một chút, chẳng qua là do không làm trở ngại giang sơn của hắn.
Bây giờ, kho báu Ma cung mang ý nghĩa Nam Hải từ nay có thể thoát khỏi Đông Lâm nắm trong tay, so với việc nữ nhi bị ủy khuất, bên nào nặng bên nào nhẹ, nàng không cần suy nghĩ, đã có thể biết được quyết định của Nam Vũ.
Khóe môi khẽ hiện lên nụ cười như không cười, thản nhiên từ trên ghế đứng lên, lười biếng vươn người một cái, Nam Ức Tịch thiêu mi nhìn Nam Tú Cầm, thong thả nói “Ta không có thời gian ở chỗ này chờ đợi, nếu như ngươi thật có bản lãnh tìm ta tính sổ, thì đến Doãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-hau-ngoan-ngoan-de-tram-sung/565230/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.