- Trúc Như, nói với Vương Quản gia ta muốn dạo phố, bảo ông ta chăm sóc Chu Tước kỹ càng, đừng để đám trẻ học viện bắt nạt nó
- Rõ ạ
Mộc Hoạ Lam dặn dò Trúc Như kỹ càng, mắt thấy cô nhóc có vẻ muốn đi ra phố đông bèn bồi thêm
- Ta ra ngoài không để thưởng ngoạn, nhưng mà thôi, có em đi theo cũng tốt, mau chuẩn bị đồ
Em chính là yêu tiểu Thư nhất aaaaaaa!!!
- Em đi ngay!
Họa Lam mỉm cười, khối thân thể này chỉ mới 13 tuổi mặc dù có biết chút võ công nhưng nguyên vẫn mềm yếu. Thoáng suy nghĩ Hoạ Lam liền vận công của chính mình
Rầm... Rầm... Rầm
Mặt đất rung lắc dữ dội, thậm chí có thể nghe được tiếng tì nữ la hét bên ngoài và tiếng kẽo kẹt như sắp sập của Khuê viện. Cái này thật nằm ngoài dự đoán của nàng! Thu lại nội công, Hoạ Lam hào hứng, nàng tưởng trùng sinh thì nội công tu luyện bấy lâu của bản thân cũng tan biến, vậy mà không những không biến mất nó còn có thể đột phá tới tần giai mạnh nhất của thần... Thiên aaa!! Nàng liệu có còn may mắn hơn không!!
- Tiểu Thư em xong rồi, xe ngựa cũng tới nơi rồi
Giọng nói của Trúc Như vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Hoạ Lam, nàng nhanh chóng hồi tỉnh, vui vẻ nói
- Đi thôi
___________phố___________
- Oa tiểu thư, cái này thật đẹp nha
- Tiểu thư người coi đèn lồng cũng treo len rồi
- Oa thật là thích!!
Trúc Như cứ như một con cá chết khô gặp được nước, líu ríu mãi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-han-vuong-phi-va-vuong-gia-phuc-hac/76578/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.