- Đứng lên đi Bảo Đồng, ta không trách em
Họa Lam nhíu đôi mày xinh đẹp thở ra một hơi mệt mỏi.
- Tiểu thư... người... thật sự không giận Bảo Đồng?
thân thể nhỏ bé quỳ dưới đất lâu đã mỏi nhừ, Bảo Đồng ngướt đôi mắt đỏ hoe,đẫm lệ lên nhìn Họa Lam
- Làm sao ta có thể giận em được
Họa Lam nhẹ nhàng cuối người vỗ đầu cô bé:
- Đừng khóc nữa, mau lau đi, xấu lắm
Nghe Họa Lam dỗ dành, Bảo Đồng liền kìm không được òa lên nhào vào lòng nàng.
Kể từ lúc gặp đại tiểu thư, Bảo Đồng mới cảm nhận được sự yêu thương, bảo bọc thứ mà nàng chưa từng cảm nhận khi ở chốn cung đình lạnh lẽo, trong thâm tâm nàng từ lâu đã để vị tiểu thư này lên trên mọi thứ, hôm nay lại càng củng cố điều đó.
- Ngươi đừng có ôm phu nhân của ta lâu thế.
Tên vô lại áo tím thấy Bảo Đồng được chiếm tiện nghi liền chu mỏ đứng đằng sau ganh tị khiến Họa Lam lắc đầu khổ não
- Em xem, có người ghen rồi
- Tam vương gia thật xấu tính!!!
Bảo Đồng lau nước mắt ngoái ra sau phồng má
- Được rồi, mau lau nước mắt lui ra đi, ta có chuyện muốn bàn riêng với Vương gia
Thấy Tiêu Chiến tối mặt, Họa Lam liền cười mỉm, đá mắt một cái với hắn, quả đúng như nàng dự định tên vô lại liền híp mắt cười tươi mãn nguyện.
___________
Sau khi Bảo Đồng đã lui ra ngoài. Họa Lam thu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-han-vuong-phi-va-vuong-gia-phuc-hac/3070329/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.