Editor: Javiko
Ta vẫn ngủ thẳng đến nửa đêm, mới bị thanh âm ầm ỹ hỗn tạp làm tỉnh. Nhìn xem bên người, Duy Gia bọn hắn cũng không ở trong phòng. Ta đứng dậy tìm không thấy quần áo, ngay cả quần lót cũng không biết bị bắt ở nơi nào. Ta nhẹ tay nhẹ chân tiêu sái đến bên cửa, lặng lẽ đem cửa phòng mở ra một đường nhỏ, hướng dưới lầu nhìn xuống, cư nhiên có mười mấy nam sinh đang ở phòng khách, phân biệt đang chơi bài hoặc hát karaoke. Nghe bọn hắn nói chuyện, liền biết bọn hắn đều là bạn cùng trường của Duy Gia, tựa hồ là có người ra chủ ý, muốn ở đêm bão đi chơi, nhưng chịu không nổi mưa gió quá lớn, thế là toàn chạy đến nhà Duy Gia ở.
Ta khép cửa lại, nghĩ rằng phải như thế nào nói với Duy Gia lấy quần áo cấp ta mặc vào, nhưng ngay tại lúc này, đột nhiên có một trận tiếng bước chân nhẹ nhàng tiếp cận căn phòng, ta hoảng loạn không kịp nghĩ kĩ, vội vàng tắt đèn lên giường, mới kéo được chăn lên, cửa đã bị mở ra. Ta trước nhắm mắt giả đang ngủ, lại thầm cảm ơn ánh đèn tối mờ ngoài cửa sổ, ta mở mắt ngắm đến ba người lén lút đi vào. Ta cũng không biết phải làm thế nào cho phải, đành phải giả ngủ tiếp.
Ba người kia gặp trên giường có người, chẳng những không có rời khỏi căn phòng, ngược lại càng chạy càng gần, không ngừng trao đổi với nhau, hình như đang nói: “… Duy Gia... Không đủ nghĩa khí…”, “… Giấu một mỹ nhân…” Đang nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gian-soai-ca/2066631/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.