🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Khải giáp chí bảo pháp tắc cao cấp quả nhiên cường đại.” U Minh Dương Thiên đuổi theo phía sau, đồng thời không ngừng huy động đao Cửu Tinh trong tay.  

             Xét về cảnh giới thì hắn là cấp Viên mãn sáu hệ, còn thần chủ Mộc Vân mới chỉ là cấp Viên mãn năm hệ. Xét về bảo vật thì hắn có chí bảo pháp tắc công kích đỉnh cấp đao Cửu Tinh, còn thần chủ Mộc Vân thì có hai chí bảo pháp tắc cao cấp. Còn xét về thực lực thì tất nhiên là thực lực của hắn đủ để nghiền nát hoàn toàn thần chủ Mộc Vân.  

             “Cho dù có chí bảo pháp tắc cao cấp khải giá thì cũng chỉ tốn thêm chút thời gian mà thôi.” U Minh Dương Thiên không nhanh không chậm, từng đạo đao mang thật lớn cứ thế chém lên người thần chủ Mộc Vân.  

             “Nguy rồi... Căn nguyên pháp tắc trong cơ thể ta chỉ còn lại 20%... Ta sắp không chống đỡ được nữa rồi...” Vài giây sau, gương mặt của thần chủ Mộc Vân tràn đầy tuyệt vọng và không cam lòng.  

             Ông ta cứ tưởng mình có thể dễ dàng đánh chết U Minh Dương Thiên, lấy được đao Cửu Tinh, nhưng không ngờ thực lực của U Minh Dương Thiên lại khủng bố đến như thế. Bây giờ ông ta sắp chết rồi, những bảo vật mà ông ta vất vả tích lũy suốt bao nhiêu năm tháng cũng sắp mất hết.  

             Vút! Vút!  

             Thêm hai đao mang nữa chém lên người thần chủ Mộc Vân, ánh mắt của ông ta trở nên ảm đạm, hoàn toàn mất đi hơi thở sinh mệnh.  

             Vị cường giả cấp Viên mãn năm hệ thứ hai đã ngã xuống!  

             “Thần chủ Mộc Vân cũng bị thần chủ U Minh đánh chết rồi!”  

             “Thần chủ Mộc Vân có chí bảo pháp tắc cao cấp khải giáp, thực lực cũng ở vị trí đỉnh cấp, thế mà cũng chỉ có thể chịu nổi mười đao của thần chủ U Minh!”  

             “Cho dù là cường giả cấp Viên mãn sáu hệ cũng không thể nào giết được thần chủ Mộc Vân!”  

             “Thần chủ U Minh mạnh quá!”  

             ...  

             Ánh mắt của những cường giả cấp Viên mãn đều dính ở bên này. Trong số nhóm cường giả cấp Viên mãn năm hệ, thực lực của thần chủ Mộc Vân rơi vào nhóm tuyệt đỉnh, ở trong giới viên mãn năm hệ có thể coi là người đứng đầu.  

             “Nhưng mà thần chủ U Minh muốn đánh chết được thần chủ Mộc Vân cũng tốn khá nhiều thời gian, các cường giả cấp Viên mãn năm hệ khác đã sớm cao chạy xa bay rồi. Thần chủ U Minh cùng lắm chỉ đánh chết được thêm một người nữa thôi.”  

             “Đúng vậy, dù sao thì cường giả cấp Viên mãn năm hệ cũng không phải dễ chết như vậy.”  

             “Chỉ cần bọn họ có thể chạy trốn tới tọa độ không gian của mình là có thể dễ dàng trốn thoát.”  

             ...  

             Những cường giả vẫn tiếp tục quan sát.  

             Trong hư không, sau khi U Minh Dương Thiên đánh chết thần chủ Mộc Vân thì tùy tiện thu bảo vật của ông ta lại.  

             Sau đó, hắn đưa mắt nhìn về phía xa, có thể mơ hồ nhìn thấy các cường giả khác đang chạy trốn, hướng nào cũng có người.  

             “Thời gian dài như vậy, nhóm cường giả cấp Viên mãn năm hệ đó chắc cũng đã chạy tới chỗ lớp màng mỏng kia rồi nhỉ?” U Minh Dương Thiên tính toán thời gian một chút, lại không đuổi theo.  

             “Nếu đã có gan tới đây bao vây ta thì ta làm sao có thể để các người chạy trốn thành công được? Nếu thế thì có lỗi với hai chí bảo pháp tắc đỉnh cấp của ta quá.” U Minh Dương Thiên cười lạnh.  

             Ở khu vực cách đó khá xa, thần chủ Hỗn Ưng tràn ngập sung sướng vì sống sót qua đại nạn.  

             “Ha ha, cuối cùng cũng chạy được tới nơi này rồi, may mà thần chủ U Minh chọn đối tượng tiếp theo là thần chủ Mộc Vân.” Thần chủ Hỗn Ưng cảm thấy vô cùng may mắn, nhờ có thần chủ Mộc Vân mà bọn họ mới có thêm chút thời gian chạy trốn. Bây giờ ai cũng đã cách vị trí ban đầu một khoảng rất xa, cho dù U Minh Dương Thiên muốn đuổi theo thì cũng chỉ có thể đuổi theo một người thôi.  

             Nhưng ngay sau đó, ánh mắt ông ta lại lộ ra một tia khiếp sợ.  

             “Thần chủ U Minh từ bao giờ đã trở nên khủng bố như thế?”  

             Trước đây ông ta cũng từng gặp U Minh Dương Thiên, nhưng U Minh Dương Thiên nhìn thấy ông ta thì chỉ có thể chật vật chạy trốn. Không ngờ bây giờ gặp lại, thực lực của hắn lại cường đại đến như vậy, thậm chí còn có thể giết chết ông ta chỉ bằng mấy đao.  

             Chỉ trong vòng 300 năm ngắn ngủi, thực lực của thần chủ Hỗn Ưng và U Minh Dương Thiên đã hoàn toàn hoán đổi.  

             Lúc trước, U Minh Dương Thiên nhìn thấy ông ta thì chật vật chạy trốn, bây giờ ông ta nhìn thấy U Minh Dương Thiên cũng chật vật không kém.  

             “Thật đáng tiếc, cuối cùng vẫn không lấy được đao Cửu Tinh.” Trong mắt thần chủ Hỗn ưng tràn đầy vẻ không cam lòng, tất cả bọn họ tới bao vây tiêu diệt U Minh Dương Thiên đều là vì đao Cửu Tinh.  

             Nhưng mà không ngờ U Minh Dương Thiên lại bộc phát ra thực lực khủng bố như thế, bọn họ có thể chạy trốn được đã là may mắn lắm rồi, làm gì còn dám nghĩ tới chuyện lấy đao Cửu Tinh nữa.  

             Bùm!  

             Thần chủ Hỗn Ưng đang suy nghĩ thì thân thể to lớn của ông ta đột nhiên đụng phải một thứ gì đó. Ông ta buộc phải dừng lại, đến cả căn nguyên pháp tắc trong cơ thể cũng tiêu tán đi một ít.  

             Chỉ cần ông ta tiếp xúc với lớp màng mỏng này thì sẽ hiện ra những gợn sóng màu trắng.  

             “Hừ!” Thần chủ Hỗn Ưng hừ lạnh một tiếng, dang rộng đôi cánh lớn của mình, vô số những ánh sáng màu vàng xuất hiện, đánh về phía lớp màng mỏng kia.  

             Ong...  

             Những gợn sóng màu trắng xuất hiện, nhẹ nhàng dao động, sau đó những luồng ánh sáng màu vàng lập tức biến mất.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.