🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Bên trong bí cảnh, U Minh Dương Thiên nhanh chóng phi hành. Mặc dù hắn nhìn thấy được có vô số cường giả cấp Viên mãn đang ẩn nấp xung quanh, nhưng hắn cũng không có ý định cắt đuôi bọn họ.  

             Những người đó hầu hết đều là cường giả cấp viên mãn một hệ, hai hệ, trên người cũng chẳng có bảo vật gì. Cho dù hắn có đánh chết bọn họ thì cũng chỉ hao phí thời gian chứ không có thu hoạch gì.  

             Vút vút vút!  

             Ở nơi xa đột nhiên có ba bóng dáng bay tới, cả ba đều là cường giả của tộc Kim loại, nhìn khí thế trên người bọn họ thì cả ba đều đã viên mãn bốn hệ.  

             “Thần chủ U Minh, ngươi còn dám xuất hiện ở đây?” Cường giả tộc Kim loại thần chủ Khoáng Kim tức giận nói.  

             U Minh Dương Thiên vô cùng bình tĩnh, đao Cửu Tinh nháy mắt xuất hiện, nhanh chóng bổ thẳng về phía cường giả tộc Kim loại.  

             Đao mang khổng lồ lập tức lao tới bên người thần chủ Khoáng Kim.  

             “Đó là đao Cửu Tinh! Thần chủ U Minh quả nhiên vẫn chưa gia nhập bất cứ tộc quần nào.”  

             “Cẩn thận, thần chủ U Minh có được đao Cửu Tinh thì thực lực đã ở hàng ngũ đứng đầu cấp Viên mãn năm hệ, lực công kích vô cùng mạnh mẽ.”  

             Mấy cường giả tộc Kim loại kia nhìn thấy đao Cửu Tinh thì ánh mắt lóe lên một tia tham lam, đồng thời còn có cả sự sợ hãi.  

             Tất nhiên là bọn họ muốn có được đao Cửu Tinh, nhưng thứ đó đang ở trong tay U Minh Dương Thiên, uy lực của nó lại khiến cho bọn họ phải khiếp sợ.  

             Thần chủ Khoáng Kim nhìn đao mang đang ập tới thì trong mắt tràn đầy vẻ thận trọng. Ông ta vung côn sắt trong tay lên, hung hăng đánh về phía này.  

             “Bùm!”  

             Một tiếng va chạm kịch liệt vang lên, côn sắt và đao mang trực tiếp va vào nhau. Sau đó, côn sắt không chống cự nổi dù chỉ một giây, thần chủ Khoáng Kim nháy mắt cảm thấy có một lực lượng khổng lồ thông qua côn sắt tiến thẳng vào trong thân thể. Căn nguyên pháp tắc ở trong thân thể ông ta không ngừng bị hủy diệt.  

             Thân thể của thần chủ Khoáng Kim hoàn toàn không chịu nổi, ông ta kêu thảm một tiếng, sau đó bay ngược về đằng sau. Trong khi ông ta bị đánh bay ngược lại, khí thế trên người cũng không ngừng suy giảm.  

             “Cái gì? Căn nguyên pháp tắc ở trong cơ thể của ta đã giảm đi một phần hai mươi?” Cuối cùng, thần chủ Khoáng Kim rốt cuộc cũng đã ngừng lại, trên mặt ông ta lộ rõ vẻ hoảng sợ.  

             Mặc dù ông ta không có chí bảo pháp tắc khải giáp hộ thể, nhưng ông ta là cường giả tộc Kim loại, tộc Kim loại trời sinh đã có hệ phòng ngự vô cùng cường đại.  

             Thế mà bây giờ chỉ một đao của U Minh Dương Thiên đã tiêu hao hết một phần hai mươi căn nguyên pháp tắc của ông ta. Điều này có nghĩa là chỉ cần hai mươi đao là căn nguyên pháp tắc của ông ta sẽ tiêu hao hết, đến khi đó ông ta sẽ ngã xuống.  

             Phải biết rằng một đao của cường giả cấp Viên mãn năm hệ bình thường cùng lắm chỉ có thể tiêu hao một phần ngàn căn nguyên pháp tắc của ông ta, muốn đánh chết ông ta rất khó.  

             “Thực lực của thần chủ U Minh trở nên cường đại như vậy từ bao giờ? 300 năm trước, thực lực của hắn còn lâu mới đạt tới trình độ như vậy. Đúng rồi! Cơ duyên cung điện, chắc chắn hắn đã có được cơ duyên gì đó ở trong cung điện!” Thần chủ Khoáng Kim nhìn U Minh Dương Thiên, trong mắt đầy vẻ ghen ghét.  

             Ba chí bảo đỉnh cấp, ba tòa cung điện cơ duyên, chỉ có ba cường giả cấp Viên mãn may mắn có được. Mà U Minh Dương Thiên chính là một trong số đó.  

             Vút!  


             Hắn lại vung đao lên chém liên tiếp hai cái, thần chủ Khoáng Kim lại nhanh chóng mất đi một phần mười căn nguyên pháp tắc nữa, sau đó mới xoay người di chuyển về một hướng khác.  

             “Hắn rời đi rồi?” Ánh mắt của thần chủ Khoáng Kim tràn đầy hoảng sợ, nhưng khi nhìn thấy U Minh Dương Thiên thực sự đã rời đi thì trong lòng lại âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Nếu như U Minh Dương Thiên cứ kiên quyết công kích ông ta thì chắc chắn ông ta sẽ ngã xuống ở chỗ này.  

             Nhưng mà, trong mắt ông ta lại hiện lên một tia oán hận. Ông ta là cường giả cấp Viên mãn bốn hệ cường đại, cho dù là cường giả cấp Viên mãn năm hệ muốn đánh chết ông ta cũng là một chuyện vô cùng gian nan, thế mà sao lần này ông ta lại chật vật như vậy?  

             “Hừ! Thần chủ U Minh, chờ đến khi đông đảo cường giả cấp Viên mãn năm hệ tới đây thì để xem ngươi có còn có thể cười được hay không!” Thần chủ Khoáng Kim hừ lạnh trong lòng, nhưng ông ta cũng không dám đi truy kích U Minh Dương Thiên.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.