Trong tọa độ không gian, Dương Thiên cảm nhận được khí lưu hỗn độn đang không ngừng lưu chuyển bên cạnh mình, sâu dưới đáy mắt có vẻ ngạc nhiên.
Đây là lần đầu tiên hắn không dùng phi thuyền vũ trụ mà đi vào trong khe nứt không gian, thế nhưng tốc độ bây giờ còn nhanh hơn rất nhiều so với tốc độ của phi thuyền.
"Vừa nãy Hư Thần Dạ Kim chắc chắn không ở trong phủ đệ Hư Tuyệt xây dựng tọa độ không gian, mà là khua tay, tọa độ không gian liền hình thành, thực lực thế này, ai có thể bắt lấy họ?" Dương Thiên đầy vẻ kinh hãi.
Đánh không lại, liền chạy vào trong tọa độ không gian trong nháy mắt, lập tức trốn thoát. Sự tồn tại như vậy khó chơi đến mức nào? Hầu như không thể bỏ mạng.
"Dương Thiên". Hư Thần Dạ Kim với khuôn mặt lạnh lùng, toàn thân tỏa ra khí tức băng lãnh nhìn về phía Dương Thiên, trên mặt lại lộ ra nét cười.
"Hư Thần Dạ Kim đại nhân". Dương Thiên nói một cách cung kính.
"Dương Thiên, ngươi không cần khách khí, bây giờ, sư phụ đã xác định thu nhận ngươi là đệ tử của sư phụ, ta cũng là đệ tử của sư phụ, địa vị của chúng ta ngang nhau". Hư Thần Dạ Kim mỉm cười nói.
"Ta là đệ tử thứ bảy mà sư phụ thu nhận, ngươi có thể gọi ta là Thất sư huynh".
"Diện kiến Thất sư huynh". Dương Thiên nói một cách cung kính.
Mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3716819/chuong-1390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.