Ong...
Chiến đao tản ra một dao động kỳ dị, sau đó nhanh chóng bay về một phương hướng.
Trong hư không, Liệt Vẫn hoàng vẫn đứng thẳng tiếp nhận chiến đao, trong mắt lộ rõ vẻ không thể nào tin được.
“Quang Tốc hoàng, ngươi thực sự có thể phá tan đòn công kích của ta?”
50 năm trước, Liệt Vẫn hoàng cũng công kích Dương Thiên như thế này, hắn phải dùng ba đao mới có thể chặt đứt. Nhưng bây giờ chỉ cần một đao là có thể dễ dàng phá hủy.
Nhìn đao mang kia của Dương Thiên thì rõ ràng là còn chưa phát huy hết hoàn toàn thực lực bản thân.
“Liệt Vẫn hoàng, đã 50 năm không gặp mà thực lực của ngươi lại chẳng tiến bộ chút nào cả!” Dương Thiên lạnh lùng nói.
Hắn vung tay lên, trực tiếp thu trường kiếm trọng bảo đỉnh cấp kia vào trong Long phượng nguyên châu.
“Quang Tốc hoàng, thực lực của ngươi tiến bộ chẳng phải bởi vì ngươi có được những cơ duyên đó hay sao!” Liệt Vẫn hoàng giận dữ hét lên.
Ông ta phẫn nộ vô cùng, trong lòng âm thầm suy nghĩ: “Chỉ trong vòng 50 năm ngắn ngủi mà Quang Tốc hoàng đã đạt tới thực lực như thế này, chắc chắn là có liên quan đến cơ duyên Ngũ Uẩn Viêm! Nói không chừng cơ duyên vẫn còn ở trên người hắn.”
Trong lòng Liệt Vẫn hoàng tràn đầy vẻ tham lam.
Nếu như chỉ tu luyện bình thường thì không người nào có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3706384/chuong-1336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.