Thời gian nửa năm đã xảy ra rất nhiều chuyện. Dãy núi Hắc Mặc Thạch lúc này vẫn còn hơn ba trăm nghìn cường giả Hoàng cảnh đang không ngừng đào xới.
Thực ra, số lượng người còn nhiều hơn như vậy. Nhưng rất nhiều cường giả Hoàng cảnh sau khi đào xới một thời gian mà không thu hoạch được gì đã rời đi.
"Nửa năm, rất nhiều cường giả Hoàng cảnh Nhân tộc chúng ta đã đào xới được một khu vực rộng lớn như này nhưng vẫn không phát hiện ra viên Khôi nguyên thạch thứ hai." Trong góc, một cường giả Hoàng cảnh nói.
"Một tháng nữa mà vẫn không đào xới được gì, ta sẽ rời đi." Một cường giả Hoàng cảnh khác nói.
"Ầm!"
Lúc vị cường giả Hoàng cảnh này vừa nói xong, đột nhiên một âm thanh vô cùng to lớn truyền đến. Toàn bộ dãy Hắc Mặc Thạch rung lên kịch liệt, sơn mạch nhanh chóng rạn nứt.
Các cường giả Hoàng cảnh cả kinh, lập tức bay lên không trung, cách xa dãy Hắc Mặc Thạch, nhìn về phía phát ra tiếng động.
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
"Sao dãy núi này lại nứt ra rồi?"
"Hắc Mặc thạch này vô cùng cứng rắn, cho dù là cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong cũng rất khó phá hủy dãy núi này. Người nào lại có thể khiến nó nứt ra như vậy?"
...
Rất nhiều cường giả Hoàng cảnh nhìn về phía dãy núi Hắc Mặc Thạch đang không ngừng rạn nứt, ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.
Bọn họ đào xới bao lâu, biết rất rõ dãy núi này cứng rắn đến mức nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3706341/chuong-1293.html