Trước đây tuy rằng Dương Thiên cũng có chút danh tiếng, nhưng hắn cũng chỉ là một cường giả vương cảnh sơ cấp mà thôi, khá là khó đối phó, nhưng trong giới Mạn Tân, cường giả giống như hắn lại nhiều vô số kể.
Những thiên tài của các tộc khác thêm vài con át chủ bài cũng vô cùng khó đối phó.
Bây giờ danh tiếng của hắn lại vì quả Vạn Nguyên mà được rất nhiều cường giả vương cảnh biết được.
“Dật Hiên, ngươi…ngươi có được ít nhất là chin quả Vạn Nguyên?” Lang Huyết vương nhìn người thanh niên phía trước, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc và cũng có chút ngưỡng mộ.
“May mắn mà thôi”, Dương Thiên khẽ cười.
Lúc này trong lòng hắn lại có chút lạnh lẽo.
“Tin tức đã truyền ra ngoài nhanh như vậy rồi sao?” Dương Thiên lạnh lùng cười.
Chỉ cần nghĩ cũng biết, khi tin tức hắn có được bao nhiêu quả Vạn Nguyên được truyền đi, nhất định sẽ khiến cho những tộc khác điên cuồng lên.
“Không biết sẽ có bao nhiêu cường giả của các tộc khác đến giết mình?”
Dương Thiên nghĩ thầm trong lòng, nhưng lại chẳng hề bận tâm chút nào.
Sáu quả Vạn Nguyên, hắn có năng lực có được, chẳng lẽ lại vì sợ hãi mà từ bỏ sao? Đó không phải là phong cách của Dương Thiên hắn. Cơ duyên là phải do bản thân mình nắm lấy.
Trong lúc hắn giành lấy sáu quả Vạn Nguyên thì cũng đã nghĩ đến tình huống này rồi.
Huống chi Dương Thiên nắm chắc mình có thể sống lại, hắn không có gì phải sợ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3706265/chuong-1217.html