Thế nhưng, lần này họ có nhiều cường giả ở đây như vậy, một khi Sơ hồn giả nhân loại tự bạo, ông ta cũng không quan tâm hắn nữa, lập tức tranh đoạt khải giáp màu đỏ, hơn nữa nhiều người như vậy, ông ta không tin bảo vật của Dương Thiên vẫn có thể biến mất không còn tăm hơi.
"Giết!" Ám Ảnh giận dữ hét lên, cự phủ trong tay vung lên, trực tiếp đánh về phía Dương Thiên.
"Ầm!"
Đao mang của Dương Thiên và cự phủ của Ám Ảnh liền đụng vào nhau, thân thể của Dương Thiên chịu không nổi, trực tiếp lùi về phía sau.
Ầm!
Lúc hắn vừa lùi lại, vừa vung đao Hắc Phệ trong tay lên, ngăn cản công kích của bốn người khác.
Dương Thiên phun ra một ngụm máu, khí thế trên người hắn mệt mỏi đến cực điểm, đã bị thương nặng, thế nhưng hắn vẫn không hề sợ hãi, ánh mắt càng ngày càng sáng, cuối cùng trong mắt lộ vẻ hiểu rõ.
Xoạt!
Trước mặt của Dương Thiên lại xuất hiện một cánh cửa kì lạ, hắn trực tiếp bước vào trong đó, lúc đi tới một lần nữa, lại xuất hiện bên cạnh của Hô Đề.
"A a a! Sơ hồn giả nhân loại đáng chết!" Hô Đề giận dữ nói.
Thực lực của ông ta yếu nhất trong năm người, khả năng Dương Thiên tìm đến ông ta là cao nhất.
Mà sau mỗi lần công kích, ông ta đều bị Dương Thiên đánh nằm xuống đất. Đối với ông ta mà nói đó là một sự sỉ nhục.
Dương Thiên lạnh lùng, một đao lại vung lên.
"Sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3706223/chuong-1175.html