“Chuyện gì?”, Dương Thiên nhíu mày.
“Huyết sắc khải giáp ban nãy có phải bị ngươi lấy rồi không?”, Ám Ảnh cuồng nộ nói.
Ông ta vừa dứt lời, những cường giả cấp Lĩnh Chủ khác, bao gồm rất nhiều cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong cũng đều nhìn về phía Dương Thiên, trong mắt lộ ra sát khí.
Ban nãy họ đều nhìn thấy uy lực của huyết sắc khải giáp, thứ trân quý nhất trên người cự thú ba đầu thật ra chính là huyết sắc khải giáp.
“Nực cười! Mọi người đều nhìn thấy, ta đang tranh đoạt thanh trường kiếm này, ta làm gì có thời gian đi tranh đoạt huyết sắc khải giáp đó?”, Dương Thiên lạnh lùng nói.
“Vậy trước đó ngươi tự nổ thân xác trước mặt ta, bảo vật của mình sao có thể trực tiếp biến mất không thấy?”, Ám Ảnh nói thẳng, chỉ ra Dương Thiên có thủ đoạn có thể khiến huyết sắc khải giáp biến mất.
“Ta đương nhiên là có thủ đoạn của riêng mình, không cần thiết phải báo cáo với ngươi chứ?”, Dương Thiên lạnh nhạt nói.
“Hừ! Sơ hồn giả nhân loại, ta dám khẳng định, khả năng tám mươi phần trăm huyết sắc khải giáp đó nằm ở trên người ngươi, giao huyết sắc khải giáp ra!”, Ám Ảnh nói.
“Giao huyết sắc khải giáp ra!”, những cường giả dị tộc khác cũng nhìn Dương Thiên nói.
Uỳnh!
Đột nhiên, thân ảnh Ám Ảnh di chuyển, nhắm vào Dương Thiên vồ tới, lĩnh vực trên người ông ta cũng áp bức hoàn toàn về hướng Dương Thiên.
Phía khác, năm cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong cũng nhắm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3706207/chuong-1159.html