Hơn hai trăm lần công kích của anh ta tấn công vào người Ngư Lân, đã bị giảm trực tiếp xuống chưa đến một trăm lần, trình độ công kích như vậy đối với Ngư Lân mà nói thì không phải sự tổn thương chí mạng gì.
Uỳnh!
Ánh sáng vàng kim lấp lóe trên người Tuấn Viên, bóng dáng của anh ta tốc biến, chùy lớn trong bốn tay không ngừng bắn ra những tia sét.
Trường côn trong tay Ngư Lân không ngừng xuất kích, hai bên chiến đấu dữ dội. Cả bầu trời đều vang vọng lên những tiếng đùng đoàng.
Sắc mặt Ngư Lân rất khó coi, sau mỗi lần công kích với Tuấn Viên, đều có một tia sét rất mạnh đánh vào người ông ta, thực lực ông ta rất mạnh, nhưng xác thịt thì bình thường. Cho dù có sự chống đỡ của áo giáp, mỗi một lần như vậy ông ta cũng bị thương thêm.
“Thực lực của gã Tuấn Viên ít nhất là hai trăm sáu mươi lần của cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong!”, Ngư Lân cảm nhận sức tấn công điên cuồng của Tuấn Viên.
Thực lực của ông ta khi bộc phát hoàn hoàn chỉ có hai trăm ba mươi mấy lần của cường giả cấp Hắc Động, không phải đối thủ của Tuấn Viên.
“Uỳnh!”
Một nhát chùy lớn dữ dội đập tới, Ngư Lân trực tiếp chống đỡ, nhưng mà, trường côn vàng kim của ông ta chỉ có thể chống đỡ được ba nhát chùy lớn, còn một chùy lơn đập mạnh vào lồng ngực ông ta.
“Phụt!”, Ngư Lân phụt máu ra, cơ thể rơi trực tiếp từ không trung xuống, đập xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3706137/chuong-1089.html