Hắn không có cảm tình với yêu thú, bản thân có năng lực, đương nhiên sẵn lòng cứu một thành viên của nhân tộc.
Bóng người Dương Thiên xuyên qua các nơi khác, ở đâu xảy ra nguy hiểm thì hắn liền ra tay. Hắn cũng là một thành viên của đội ngũ này.
Sau khi Ngư Lân giết chết Oa Luân, liền đến bên thân thể của Oa Luân, thu hết binh khí, sau đó nhìn về các hướng khác, ánh mắt kinh ngạc nhìn Dương Thiên đang xuyên thẳng qua đám người.
"Ngư Lân, mau đến giúp ta!" Ở đằng xa, Long Quật vội vàng nói.
"Đến đây". Ngư Lân vội vàng bay qua.
Trong mắt Tạp Vạn lộ vẻ tuyệt vọng, ông ta nhìn thấy Oa Luân bỏ mạng.
Ông ta nhìn người của nhân tộc, muốn bay qua giết chết nhưng bị Long Quật quấn lấy gắt gao.
Chúng không thể tự bạo, rất ít người lựa chọn tự bạo trong chiến trường Hư Vô.
Vì nếu cảnh giới không chênh lệch nhiều, cơ bản tự bạo sẽ không gây ra vết thương trí mạng cho người khác, dùng một số bảo vật có thể hồi phục, cho dù chết đi cũng hi vọng giết chết thiên tài của tộc quần khác trong trận chiến của chúng, cho nên chúng sẽ chiến đấu đến thời khắc cuối cùng.
Giả sử phản công trước khi chết, chúng kéo theo một người của nhân tộc thì đã được lời rồi.
"Nhân tộc, các ngươi đừng đắc ý, các ngươi chắc chắn sẽ bị yêu tộc chúng ta tiêu diệt". Tạp Vạn phẫn nộ nói.
Vù!
Một tia sáng màu vàng lấp lóe, chỗ mi tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3706126/chuong-1078.html