Cự mãng vất vả lắm mới chống lại được những đòn công kích đó, bây giờ đột nhiên tất cả mọi công kích đều biến mất, nó nhanh chóng khôi phục lại như bình thường.
Mặc dù cự mãng không biết tại sao mọi đòn công kích lại biến mất, nhưng nó cũng không thèm quan tâm, đôi mắt đỏ rực như máu của nó nhìn thẳng vào Dương Thiên, lại tiếp tục tấn công hắn.
Thân hình của nó lớn hơn Dương Thiên rất nhiều, cái đuôi cứng rắn hung hăng quất về phía Dương Thiên.
Dương Thiên lại đứng yên tại chỗ, gương mặt bình tĩnh, cứ thế nhìn cái đuôi quét ngang qua nơi này.
Rầm!
Cái đuôi lớn quất lên người Dương Thiên, kích thước thân thể của Dương Thiên so với cái đuôi của cự mãng hoàn toàn nhỏ bé không đáng nhắc tới.
Nhưng điều khiến cho người ta cảm thấy khiếp sợ chính là Dương Thiên có kích thước nhỏ bé chỉ bằng một cái vảy của cự mãng, thế mà hoàn toàn không ảnh hưởng gì sau cú tấn công này của nó.
Còn cự mãng lại cảm nhận được một cơn đau đớn kịch liệt. Nó cảm giác như mình vừa nện lên một ngọn núi cứng rắn, không chỉ không gây tổn thương cho người trước mặt mà còn khiến bản thân nó bị thương nặng.
“Thân thể của mình mạnh mẽ đến mức cả cường giả cấp Hắc động đỉnh phong cũng không làm mình bị thương được!” Dương Thiên cười.
Rầm!
Trên người Dương Thiên lập tức bộc phát một luồng khí tức mạnh mẽ như mãnh thú hồng hoang, cả người nhìn vô cùng hung hãn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3706086/chuong-1038.html