Một cảnh tượng vô cùng tàn tạ lập tức hiện ra trước mắt Dương Thiên. Trong bí cảnh này tản ra từng luồng hơi thở hoang vắng, mặt đất rạn nứt, trên bầu trời đều là tử khí, không có bất cứ luồng khí sống nào.
“Không biết bí cảnh này có từ thời đại nào.” Dương Thiên lộ vẻ trầm ngâm.
Nhìn bí cảnh này là biết chắc chắn đã tồn tại từ rất lâu rồi.
Dương Thiên chậm rãi đi về bên trong.
Trong bí cảnh gần như không có bất cứ thứ gì ngoại trừ mặt đất khô cằn. Xung quanh có thể nhìn thấy mấy ngọn cỏ chết khô, nhưng ở vị trí trung tâm lại có mấy tảng đá khổng lồ. Trên những tảng đá này còn có một số dòng chữ kỳ lạ.
Dương Thiên đi tới nơi này, ánh mắt lộ ra vẻ kích động.
Vút vút!
Trên người hắn, Long phượng nguyên châu đột nhiên xuất hiện, sau đó đi tới những tảng đá khổng lồ kia.
Một luồng dao động vô hình tản ra từ trên người Long phượng nguyên châu. Sau đó, trên những vách đá bí ẩn kia dần dần hiện ra những chữ kỳ lạ.
Gương mặt Dương Thiên mang theo ý cười, hắn có thể cảm ứng được những chữ bí ẩn này càng lúc càng nhiều thêm. Mỗi một chữ đều đại biểu cho thực lực của hắn lại tiếp tục nâng cao lần nữa.
Ong...
Long phượng nguyên châu làm tất cả những chữ bí ẩn xuất hiện trên tảng đá đó, sau đó lại tiếp tục bay sang tảng đá bên cạnh.
Cứ như thế, các chữ bí ẩn dần dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3706080/chuong-1032.html