“Ha ha, Dương Thiên, sao ngươi lại phát hiện ra một bảo vật quý giá như vậy?” Càn Nguyên hoàng cười nói, đôi cánh này đã thuộc về Công ty Lỗ sâu ảo bọn họ, Càn Nguyên hoàng vô cùng vui vẻ.
“Chắc là do may mắn hơn người khác một chút mà thôi.” Dương Thiên cười nói.
Lúc trước Càn Nguyên hoàng cũng giúp hắn tranh thủ không biết bao nhiêu lợi ích, Dương Thiên cũng biết chuyện này.
“Ừ, ngươi đúng là may mắn lắm đấy, nói không chừng còn có thể phát hiện ra thêm được nhiều bảo vật trân quý khác ở phế tích Quang Diễn này.” Càn Nguyên hoàng cười nói.
Dương Thiên cười khổ, làm gì có chuyện dễ dàng như thế chứ.
“Được rồi, Dương Thiên, ngươi cứ ở đây tiếp tục tìm kiếm đi, ta phải về rồi. Có chuyện gì ngươi cứ trực tiếp tìm ta là được.” Càn Nguyên hoàng cười nói.
Dương Thiên gật đầu.
Sau cùng, nơi này chỉ còn lại một mình Dương Thiên. Vẻ mặt hắn vô cùng bình tĩnh, không biết đang suy nghĩ cái gì.
“Đinh!”
Đồng hồ của Dương Thiên bỗng vang lên một tiếng, hắn nhìn thấy người gọi thì gương mặt lập tức lộ ra vẻ kinh hỉ, nhanh chóng ấn nhận.
Thần chủ Hư Tuyệt xuất hiện trước mặt Dương Thiên.
“Sư phụ, phần thưởng là gì ạ?” Ánh mắt Dương Thiên lộ rõ vẻ hào hứng và chờ đợi. Ở trước mặt thần chủ Hư Tuyệt, hắn không cần phải che giấu gì cả.
“Ha ha, Dương Thiên, lần này Công ty Lỗ sâu ảo chúng ta có thể có được đôi cánh khổng lồ màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3706077/chuong-1029.html