Người đàn ông trung niên cố nén nước mắt, Vụ Vân Tinh trở thành một tinh cầu tự do, bọn họ không còn là nô lệ, có thể tự do sắp xếp cuộc sống của mình, loại chuyện chỉ có trong mơ này lại có thể xảy ra.
"Không cần tìm quặng cũng có thể có đồ ăn ạ?" Cậu nhóc khó hiểu hỏi.
Nhận thức của đứa bé vẫn đang ở trong giai đoạn tìm hiểu mọi thứ.
"Ừ!" Người đàn ông dùng sức gật đầu, ánh mắt nhìn về phía thanh niên đã đi tít phía xa, trong mắt tràn ngập sự biết ơn, nói với con trai mình: "Con trai, con phải nhớ kỹ, vị đại nhân kia đã cứu vớt chúng ta ra từ trong địa ngục. Nếu tương lai có cơ hội, con nhất định phải báo đáp vị đại nhân ấy thật tốt, nhớ chưa?"
"Vâng, con sẽ nhớ kỹ." Cậu nhóc mắt cũng không chớp nhìn về phía thân ảnh nơi xa.
Tuy rằng bây giờ cậu bé chưa có khái niệm về tự do nhưng cậu biết rõ, vị đại ca ca kia hẳn là đã giúp đỡ bọn họ rất nhiều.
"Thật tốt quá, anh, chúng ta tự do rồi."
"Mẹ, Vụ Vân Tinh chúng ta nhất định sẽ ngày càng thêm lớn mạnh."
"Ta không thèm đi tìm mỏ quặng nữa. Ta phải về nhà ngủ một giấc thật đã."
...
Cảnh tượng tương tự cũng diễn ra ở nhiều khu vực khác. Vô số người dân Vụ Vân Tinh reo rò, gương mặt họ tràn đầy phấn khích và vui mừng.
Ngọn núi to lớn đã bị dời đi, trong lòng bọn họ cũng cảm thấy vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3706010/chuong-962.html