“Haha, thiếu gia Dương Thiên, chuyến đi thế giới Cốt Linh lần này, ngài thấy thế nào?”, Mạc Đặc Lâm cười nói.
“Thu hoạch rất lớn.”, Dương Thiên mỉm cười, nói: “Ta sẽ ghi nhớ chuyến đi thế giới Cốt Linh lần này.”
Mạc Đặc Lâm nghe thấy câu nói này của Dương Thiên, nụ cười trên khuôn mặt trở nên càng tươi tắn.
Nguyên Chiến ban tặng cho Dương Thiên hơn một năm truyền thừa, thậm chí còn dẫn Dương Thiên vào cấm địa tộc Cốt Linh của họ, nhìn thấy tảng đá lớn thần bí đó, không hẳn là không có ý muốn kết giao với Dương Thiên.
Dương Thiên có khả năng trở thành cường giả cấp Viên Mãn, thậm chí có xác suất đột phá trên cả cấp Viên Mãn.
Nếu người đến chỉ là một thiên tài rất bình thường của nhân loại, muốn đột phá đến cấp Lĩnh Chủ còn khó. Như vậy cho dù người đó có đưa hài cốt của Nguyên Bác và Nguyên Hân về, Nguyên Chiến cũng sẽ không hào phóng như vậy.
Nguyên Chiến cho Dương Thiên nhiều thời gian và cơ hội truyền thừa là để báo đáp Dương Thiên đã đưa hài cốt Nguyên Bác và Nguyên Hân về, sau đó thì phần lớn là bày tỏ thiện chí kết giao với Dương Thiên.
“Thiếu gia Dương Thiên sau này lúc nào muốn đến tộc Cốt Linh chúng tôi cũng được, cánh cửa bí cảnh của tộc Cốt Linh chúng tôi lúc nào cũng sẵn mở cho thiếu gia Dương Thiên.”, Mạc Đặc Lâm cười nói.
Ông ta đưa cho một vật hình xương kỳ dị, nói: “Đây là xương khí đặc thù của tộc Cốt Linh chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3705967/chuong-919.html