Nhóm người Dương Thiên trầm mặc, Đan Lăng nhìn về Dương Thiên, về phần Kim Thịnh và Long Kinh Thiên cũng nhìn hướng Dương Thiên, đợi câu trả lời của Dương Thiên.
"Giúp!" Dương Thiên trầm giọng nói.
Hắn cảm nhận được sự tuyệt vọng trong ngữ khí của Nguyên Bác. Hắn làm việc đều hoàn toàn dựa vào bản tính.
Trước đó Nguyên Bác đưa cho họ truyền thừa Cửu Tự quý giá, Dương Thiên không thể làm như không thấy.
Ầm!
Dương Thiên liền bay lên trên trời, sau đó nhóm người Đan Lăng cũng theo sát phía sau.
Lúc này bóng dáng của bé gái đã đến giai đoạn hình thành cuối cùng, còn cần nửa giờ mới có thể hình thành triệt để.
Mà nửa giờ này, việc nhóm người Dương Thiên phải làm chính là giúp đỡ ổn định lại những tia sáng này, không để nó phát tán.
"Cảm ơn các ngươi". Nguyên Bác lại nhìn tia sáng màu trắng ổn định một lần nữa, thân thể không nhúc nhích, mặc dù ông ta chỉ còn lại bộ xương, nhưng vẫn có thể tưởng tượng được sự lo lắng của ông ta.
Đó là một cơ hội cuối cùng, ông ta đã đánh cược tất cả, nếu như lần này lại thất bại, vậy thì con gái của ông ta không còn hi vọng hồi sinh.
Lúc trước mhóm người Dương Thiên nhìn những tia sáng này, không cảm thấy cái gì, nhưng thật sự đến gần mới biết được sự khủng khiếp của ánh sáng màu trắng.
Ở nơi này, uy áp của ánh sáng trắng không chỉ mạnh mẽ mà bên trong còn ẩn chứa rất nhiều mảnh vụn ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3705932/chuong-884.html