Một thiếu nữ vẻ mặt vô cùng lạnh lùng đứng thẳng giữa hư không.
"Dương Thiên?" Giọng nói của cô gái rất trong trẻo, cô nhận biết Dương Thiên, chuyện Tiểu Thanh Dao cô cũng biết.
"Tuyết Lạc." Dương Thiên nhìn cô gái áo trắng trước mặt.
Hắn biết, Tuyết Lạc trở về, Thanh Dao đã biến mất, ý thức của cô có thể hoàn toàn phai mờ.
"Ta muốn hỏi một chút, Thanh Dao còn có cơ hội quay lại không?" Dương Thiên hỏi.
Tuyết Lạc trầm mặc một lát, nói: "Thế giới Cự Linh chỉ có Thú Hồn giả Tuyết Lạc, chưa hề có Thanh Dao."
"Ta biết rồi!" Dương Thiên nhẹ gật đầu.
Hắn chậm rãi xoay người, hơi nắm quyền. Tuyết Lạc đã trở về, cũng đến lúc hắn nên rời đi.
"Ca ca, một lời đã định! Chờ sau khi muội tỉnh lại, muội muốn nhìn thấy ca ca." Trong đầu Dương Thiên hiện lên hình ảnh cô bé nhìn hắn với ánh mắt mong chờ nói.
Dương Thiên đã đồng ý với cô nhưng giờ hắn không có cách nào thực hiện.
"Thật xin lỗi, Thanh Dao." Dương Thiên nhắm mắt lại, khẽ thì thầm.
Hắn nhìn về phía tượng gỗ Tiểu Thanh Dao đã mất rất nhiều thời gian để khắc, trên đó là hai bóng người, một lớn một nhỏ, mơ hồ có thể thấy được đó là hai người Dương Thiên và Tiểu Thanh Dao.
"Ca ca, huynh nhìn xem, đây là tượng gỗ muội khắc. Đây là huynh còn đây là muội. Như thế này, chúng ta sẽ mãi luôn ở bên nhau." Tiểu Thanh Dao vui vẻ nói. Đây là tượng cô đã mất rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3705874/chuong-826.html