Lỗ Vân biết tài năng cường đại của Dương Thiên, những thiên tài mạnh nhất của bộc lạc Tinh Linh bọn họ cũng không thể so với Dương Thiên.
Anh khẽ liếc nhìn cô gái nhỏ bên cạnh Dương Thiên vẻ mặt kinh hãi, đang giữ chặt góc áo của Dương Thiên, sau đó lại thu hồi ánh mắt.
“Được rồi, Dương Thiên, tôi đi trước đây, có chuyện gì cứ nói người khác thông báo cho tôi.”, Lỗ Vân nói.
“Lỗ Vân đại nhân, đi thong thả.”, Dương Thiên gật đầu.
Trong sân chỉ còn lại có Dương Thiên và đứa con gái nhỏ.
“Huynh à, tương lai chúng ta sẽ sống ở đây chứ?”, cô gái nhỏ kéo áo Dương Thiên hỏi.
“Ừ!” Dương Thiên gật đầu.
Hắn nhìn cô gái nhỏ, định nói gì đó thì đột nhiên anh ta sững sờ.
Hắn thấy vết sẹo trên mặt Tiểu Thanh Dao đã thực sự nhỏ hơn.
Trước đó, hắn đã dùng rất nhiều cách để trị sẹo trên mặt cho cô gái nhỏ, hắn gần như biết rõ về kích thước của vết sẹo.
Hắn khá chắc chắn rằng sáu vết sẹo này chắc chắn có một số thay đổi.
“Thanh Dao, trước đây sau lưng ta, muội có cảm thấy có chuyện gì lạ không?”, Dương Thiên nhìn cô gái nhỏ, hỏi thẳng.
Hắn khá chắc rằng những vết sẹo trên mặt cô gái nhỏ vẫn y nguyên trước khi hắn chiến đấu.
Tiểu Thanh Dao nghiêng đầu, gật đầu nói: "Huynh, lúc nãy trong đầu muội đột nhiên có một số ký ức kỳ lạ."
“Ký ức?”. Dương Thiên hỏi, “Đó là ký ức gì?
Cô bé nhớ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3705862/chuong-814.html