Trước khu vực thi đấu đường kính 1000 mét của bộ lạc Thanh Mộc, lúc này đang có một vài người đứng đợi, bọn họ là người nhà cũng những thiên tài kia.
Ở một ngách nhỏ, có một cô bé khoảng chừng bảy tuổi, trên mặt đầy những vết sẹo xấu xí nhưng trong đôi mắt lại mãnh liệt chờ đợi.
"Bọn họ về rồi!"
Bỗng nhiên, trong đám người truyền đến tiếng reo hò.
Cô bé nghe được âm thanh này, vội vàng từ trong góc khuất chạy ra, nhìn về phía xa xa.
Đúng là có mấy bóng dáng đang từ từ đi tới.
"Ha ha, Sơn Hổ!"
"Tiểu Lâm!"
...
Một số người vui mừng gọi.
Thế nhưng, đi tới chỉ có tám người, ánh mắt cô bé hiện lên sự lo lắng, cô không nhìn thấy bóng dáng quen thuộc với mình.
Cô bé nhìn về phía tám người kia, có chút sợ hãi nhưng vẫn lấy can đảm đi tới bên một người thanh niên, e ngại kéo góc áo hắn, nhỏ giọng hỏi: "Ngươi có thấy ca ca của ta không?"
Người thanh niên này nhìn thấy cô bé gương mặt gớm ghiếc định nổi giận nhưng có thể nghĩ đến Dương Thiên nên đè xuống cơn tức giận trong lòng.
"Không thấy, không thấy!" Hắn khó chịu trả lời.
Ánh mắt cô bé đầy sự lo lắng, lại thận trọng đi đến bên cạnh một thanh niên khác, vẻ mặt mong đợi hỏi: "Các ngươi có thấy ca ca của ta không?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn tuy hơi xấu xí nhưng trong mắt đều là lo lắng và căng thẳng.
"Thanh Dao." Ở xa đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3705849/chuong-801.html