Dương Thiên nhìn về hướng cô bé, nghĩ ngợi một chút, lấy ra một Cự Linh tệ, cười nói: “Thanh Dao, Cự Linh tệ này cho muội, muội có thể mua thứ gì mà muội muốn.”
Tiểu Thanh Dao hơi lo lắng nhận lấy, trên mặt hiện lên nụ cười vui vẻ: “Cám ơn huynh.”
Trên đường về, Dương Thiên mua một số tài nguyên của bộ lạc Thanh Mộc, còn có một số thuốc và linh quả.
“Aaa, tên xấu xí đến rồi!”
“Đánh nó!”
“Đuổi nó ra khỏi bộ lạc của chúng ta.”
……
Đột nhiên, một đám nhóc nhìn thấy Tiểu Thanh Dao liền chạy lại, trong tay còn cầm cả đá, chuẩn bị ném Tiểu Thanh Dao.
Bọn chúng chính là đám nhóc ngày hôm qua.
Nét mặt vui vẻ lúc trước của Tiêu Thanh Dao lập tức biến mất, trong mắt hiện lên sự hoảng sợ, cô bé vô cùng lo lắng nắm lấy góc áo của Dương Thiên.
Những người lớn đứng bên cạnh đều thờ ơ, lạnh nhạt, không ai quản chuyện ở đây.
“Hừm!”, Trong lúc những viên đá được ném đến, Dương Thiên hừ một tiếng liền khiến cho những viên đá kia đều dừng lại trong không trung sau đó liền biến thành cát bụi.
“Oaaa”, những đứa trẻ kia nhìn thấy Dương Thiên đều khóc lớn rồi bỏ chạy thật xa.
Một lát sau, có vài người đàn ông trung niên cao to, vạm vỡ chạy tới.
Nhưng khi bọn họ nhìn thấy mặt Dương Thiên, sắc mặt có chút thay đổi.
Cái bộ lạc Thanh Mộc này cũng chẳng quá lớn, tin tức của bọn họ vô cùng nhanh nhạy, biết rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3705844/chuong-796.html