Nhìn thi thể của Lăng Tuyệt ngã trên mặt đất, Dương Thiên lại có vẻ mặt âm trầm.
Hắn thiếu chút nữa đã chết ở đây rồi.
Nếu không phải tên người hắn có khải giáp bạch ngọc, chỉ bằng sự phòng ngự của thân thể hắn, thì đã bị một đòn vừa rồi Lăng Tuyệt đánh lén chấn nát trái tim rồi.
“Tính cẩn thận của mình vẫn không đủ!”, Dương Thiên lắc đầu nói.
Trong lòng hắn vẫn còn một chút khiếp sợ, quan trọng nhất là Lăng Tuyệt ngụy trang quá tốt, hơn nữa anh ta nhân lúc thần chí của Dương Thiên chú ý đến nơi khác đột nhiên ra tay.
Dương Thiên hoàn toàn không nghĩ đến sẽ xuất hiện loại tình huống như vậy.
Hắn vẫy tay phải, trên người Lăng Tuyệt xuất hiện một ngọn lửa, sau đó không đến 3 giây Lăng Tuyệt đã biến thành than.
Dương Thiên thu lấy vũ khí của Lăng Tuyệt, xoay người, nhanh chóng bay về phía xa.
Lúc trước Tiểu Quang đã phát hiện ra ranh giới cửa Hoang Lĩnh, ở đó không xa là nơi ở của bộ lạc Thanh Mộc.
Nửa ngày sau, Dương thiên đi ra khỏi khu vực giáp ranh Hoang Lĩnh, hoàn cảnh hai bên hoàn toàn không giống nhau, hai cực phân hoá.
Bao gồm nham thạch, thổ địa, thực vật vv, đều giống như phân thành thành 2 thế giới bằng vùng giáp ranh.
Thân ảnh Tiểu Quang không ngừng phi động ở phía xa, một tiếng sau, cuối cùng phát hiện một bộ lạc ở phía trước. Theo lời Lăng Tuyệt nói, đó có lẽ là bộ lạc Thanh Mộc.
Chẳng qua, Dương Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3705837/chuong-789.html