Trong mắt Dương Thiên lộ ra vẻ kiên định, cho dù con đường tu luyện sau này có gian nan thế nào, hắn cũng sẽ không lùi bước.
Phần lớn những thiên tài khác cho dù là rời đi, thì phía sau vẫn còn có chỗ dựa vô cùng vững chắc, không cần lo lắng cho người nhà của mình.
Nhưng mà Dương Thiên thì không thể, trên Trái Đất bọn họ, hiện tại người mạnh nhất là hắn, nếu hắn lùi bước, thì Trái Đất sẽ thật sự không có lối thoát.
Không chỉ có vì chính hắn, mà vì người nhà của hắn, vì toàn bộ Trái Đất, hắn cần phải không ngừng tiếp tục phấn đấu.
Ba người Lâm Kiếm, Tạp Kim La, Vân Nhu cũng yên lặng đứng, nhìn phi thuyền của Man Hoang biến mất trong tầm mắt của bọn họ.
Lâm Kiếm thu tầm mắt lại, anh ta đi tới trước mặt Dương Thiên, nói: "Dương Thiên, cho dù ngươi tiến vào Bí cảnh Hỗn Độn, ta cũng sẽ tuyệt đối không nhận thua, hiện tại chỉ là giai đoạn tu luyện ban đầu nhất, cho dù ngươi ở Bí cảnh Hỗn Độn, ta cũng sẽ chậm rãi vượt qua ngươi."
Vẻ mặt của Tạp Kim La ở bên cạnh cũng tràn đầy chiến ý. Ánh mắt của Vân Nhu cũng hơi trầm xuống, trong mắt của cô xuất hiện một tia ảm đạm, không biết Man Hoang rời đi tạo thành ảnh hưởng gì với cô.
Vẻ mặt Dương Thiên lạnh nhạt, nói: "Ta chờ."
. . . . . .
Về tới trang viên của mình bên trong Bí cảnh Hỗn Độn, Dương Thiên lập tức bấm vào đồng hồ trong tay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3705813/chuong-765.html