“Thời gian mười ngày đã đến, ra ngoài đi!”, một tiếng nói xuất hiện, đưa Dương Thiên đang ở trạng thái lĩnh ngộ pháp tắc tỉnh lại, cơ thể của Dương Thiên trực tiếp bị dịch chuyển khỏi mảng không gian này.
“Thời gian đến rồi ư?”, Dương Thiên khẽ nắm tay, trong lòng có chút hưng phấn.
Hiện tại, hắn đã đến được bậc thang truyền thừa thời gian thứ bảy, tốc độ thực sự rất kinh người.
“Đức Lâm đại nhân, ta xin cáo lui trước.”, Dương Thiên cung kính chào.
“Đi đi.”, Đức Lâm đại nhân mỉm cười nói.
Dương Thiên rời đi, cả không gian chỉ còn lại mình Đức Lâm đại nhân.
“Dương Thiên này, không chỉ có thiên phú vượt trội, mà còn vượt qua được nhiệm vụ cấp S, thậm chí vượt xa Côn Lạc, không biết cuộc chiến xếp hạng năm đại bí cảnh lần này hắn có thể đạt đến trình độ như thế nào? Liệu có vào được bí cảnh Hỗn Độn không?”, trong lòng Đức Lâm đại nhân thầm nghĩ.
Sau đó, ông ta khẽ nhắm mắt, đợi thiên tài tiếp theo đến tiếp nhận truyền thừa.
Dương Thiên về đến bí cảnh Thời Không, toàn bộ lĩnh vực thời gian trên người bộc phát ra ngoài!
“Hai ngàn năm trăm mét!”, Dương Thiên vừa kinh ngạc vừa vui mừng. Mười ngày truyền thừa này, lĩnh vực thời gian của hắn bỗng nhiên mở rộng thêm năm trăm mét!
Tất nhiên, hắn tiến bộ được như vậy, hoàn toàn là vì mười sáu năm lĩnh ngộ trước đó. Nếu có thể cho hắn thêm mười ngày, mở rộng lĩnh vực của hắn có thể sẽ không khoa trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3705795/chuong-747.html