Vương Nhã Lộ nhìn thấy Dương Thiên vô cùng mừng rỡ, vội vàng chạy qua.
Dương Thiên khẽ cười, giang hai cánh tay, trực tiếp ôm Vương Nhã Lộ vào lòng ngực, ôm rất chặt không muốn buông tay.
Gần mười sáu năm nay hắn đều ở trong bí cảnh Tụ Tinh, khó có thể gặp được người thân.
“Nhã Lộ, xin lỗi.”, Dương Thiên ôm ấp cô gái trong tay nói xin lỗi.
Trong lòng hắn tràn đầy áy náy, hắn cảm thấy có lỗi nhất với chính người thân của mình.
“Anh Tiểu Thiên, anh không cần nói xin lỗi, em biết con đường mà anh muốn đi, anh còn có thời gian rảnh có thể tiến vào thế giới ảo thăm mọi người, là mọi người đã mãn nguyện rồi.”, Vương Nhã Lộ lắc lắc đầu.
Mặc dù cô luôn khát vọng có thể đi cùng Dương Thiên, nhưng cô tuyệt đối sẽ không quấy rầy con đường của Dương Thiên.
“Cha.”, đột nhiên, một âm thanh kinh hỷ truyền đến.
Dương Thiên quay đầu, một thanh niên có tướng mạo gần giống hắn chạy đến với sắc mặt vui mừng hân hoan.
“Dương An?”, Dương Thiên nhận ra con trai của hắn.
“Cha, cuối cùng cha đã trở về rồi.”, Dương An mừng rỡ.
Dương Thiên nhìn Dương An, trong lòng cảm thán, không ngờ hắn từ bí cảnh Tụ Tinh ra ngoài, con trai đã lớn chừng này rồi.
“Anh Tiểu Thiên, có một bất ngờ rất lớn, anh đừng có giật mình nha.”, Vương Nhã lộ nhìn Dương An, rồi lại nhìn Dương Thiên, bỗng nhiên mỉm cười.
Dương An cũng cười theo, nói: “Cha, cha đợi con một chút.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3705793/chuong-745.html