Thiên phú Hắc Vũ lúc trước nghịch thiên cỡ nào, có bao nhiêu người khẳng định ông ta có thể trở thành cường giả trên cấp Viên Mãn, nhưng cuối cùng cũng vẫn không thể trưởng thành." Trong mắt Đức Lâm có đáng tiếc, nhưng càng nhiều lại là vẻ cừu hận.
Đối với dị tộc, ông ta lúc nào cũng cừu hận. Hắc Vũ là thiên tài tuyệt thế chân chính của nhân loại nhưng cũng chết trong trận liên thủ của năm đại dị tộc Yêu tộc.
"Ai u, tuổi còn sống quá dài, ở chỗ này quá lâu, nói chuyện đều trở nên có chút linh tinh, lảm nhảm." Đức Lâm đại nhân bỗng nhiên cười cười, nói: "Những thiên tài này đều có con đường riêng phải đi, ta lo lắng cái gì cơ chứ? Ta chỉ cần thủ hộ tốt nơi truyền thừa này là được rồi.”
Đức Lâm đại nhân nhìn khu vực rộng lớn trống rỗng, chậm rãi nhắm mắt lại, giống như một pho tượng cổ xưa không thay đổi.
Trong không gian truyền thừa, Dương Thiên đang ở trên bậc thang thứ nhất chậm rãi tiếp nhận truyền thừa, bỗng nhiên, hắn mở mắt ra.
"Hả? Pháp tắc trên bậc thang thứ nhất này mình đã nắm giữ được toàn bộ?" Dương Thiên kinh hỉ trong lòng, ý niệm vừa động, hắn trực tiếp triển khai lĩnh vực thời gian của mình, lúc này lĩnh vực thời gian đã đi tới hai trăm mét!
"Trong lĩnh vực thời gian, dòng chảy thời gian chậm lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3705634/chuong-586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.