Bên ngoài nơi truyền thừa, Đức Lâm đại nhân lại lắc đầu nói: "Dương Thiên này, lòng quá vội vàng, những cơ hội truyền thừa này quý giá tới mức nào, lại lãng phí như vậy."
"Có điều cũng không trách Dương Thiên, bọn họ vẫn còn quá trẻ, cho dù là Côn Lạc bí cảnh Hỗn Độn, vì nâng cao thực lực, cũng đang nhanh chóng sử dụng các cơ hội truyền thừa! Nhưng ai ngờ rằng, truyền thừa có thể nhanh chóng nâng cao lĩnh ngộ pháp tắc của bản thân, thế nhưng đối với pháp tắc, mấu chốt nhất lại dựa vào chính mình, truyền thừa chỉ có tác dụng phụ trợ. Aiz, vội vàng quá." Đức Lâm đại nhân thở dài.
Có điều ông ta cũng không nói thêm gì, việc liên quan tới chọn nơi truyền thừa trước đó ông ta đã khuyên nhủ Dương Thiên một hồi, lại bị Dương Thiên từ chối. Ông ta sẽ không đưa ra ý kiến của bản thân, ông ta lại chẳng phải thầy của những thiên tài này, không có trách nhiệm, cũng không có nghĩa vụ ngăn cản quyết định của bọn họ.
Bên trong không gian truyền thừa, từng luồng dao động kỳ diệu thỉnh thoảng truyền đến từ trên người Dương Thiên, Dương Thiên chìm đắm bên trong pháp tắc thời gian ảo diệu, loại cảm giác mỗi thời mỗi khắc đều đang nâng cao lĩnh ngộ pháp tắc của bản thân này quá tuyệt vời.
"Thời gian mười ngày đã đến, ra đi!" giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên trong đầu Dương Thiên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3705604/chuong-556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.