Nhưng mà, Dương Thiên nhìn lên bầu trời xanh thẳm, rồi lại nhìn về phía xa xa, nơi đó có gia đình hắn, có người nhà và bạn bè của hắn, còn có không biết bao người đang dõi theo trận chiến này. Dương Thiên lại nhìn về phía bóng dáng đang nằm trong Long phượng nguyên châu, cuối cùng ánh mắt lộ rõ vẻ kiên định.
“Sư phụ, xin lỗi! Con có thể rời đi, nhưng con không thể làm như thế được! Con không thể rời đi rồi coi như không có chuyện gì xảy ra, không thể vứt bỏ lại trái đất, để mấy tỷ con người bị cự thú tàn sát. Con không muốn sống cô độc trong vũ trụ! Con biết Long phượng nguyên châu có lai lịch rất lớn, con cũng biết sư phụ rất mong chờ vào con, nhưng mà sư phụ, con không muốn trở thành người vô tình vô nghĩa như thế, con không thể làm được!” Dương Thiên nói.
Huyền Hư đạo nhân nghe Dương Thiên nói xong thì im lặng một lúc lâu, sau đó mới thở dài một hơi: “Haizz, ngươi kiên trì như thế cũng có đạo lý!”
Trong mắt Huyền Hư đạo nhân hiện lên vẻ đau khổ, sau đó, giống như đã hạ quyết tâm gì đó, Huyền Hư đạo nhân nói: “Tiểu Thiên, thực ra còn có một cách giết được con cự thú này!”
“Cách gì?” Dương Thiên lập tức hưng phấn, vội vàng hỏi: “Sư phụ, rốt cuộc là cách gì?”
“Ngươi cũng biết các cảnh giới của Luyện thể quyết. Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3705404/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.