Chapter 167 Ấm áp 
Dương Thiên vừa cười vừa mở cốp sau xe ra, trong đó chất đầy quà “Mẹ, không sao đâu, chất năng của xe này tốt lắm! Chỉ cần không dùng búa sắt gõ đập thì sẽ không hư đâu!” .  
Trong số những món quà này, nổi bật nhất chính là một củ nhân sâm khổng lồ, củ sâm dài hơn nửa mét, thân toàn đều là rễ, mang đầy dấu vết của thời gian. “Chà! Củ nhân sâm to quá!”.  
Mấy người già có kinh nghiệm nhìn củ sâm đầy kinh ngạc nói “Củ nhân sâm này ít nhất cũng mấy trăm năm rồi đi?” .  
Dương Thiên nghe xong lời này, cười thầm trong lòng. Đây là một cây nhân sâm ngàn năm, hắn đặc biệt lấy ra chuẩn bị cho cha mẹ bồi bổ cơ thể. Trước đó, hắn cũng đã gửi về một cây hà thủ ô ngàn năm cho cha mẹ sử dụng. Nhìn dáng vẻ của Thẩm Tân Lan bây giờ, sức khỏe rất tốt, chắc là đã sử dụng hết cây hà thủ ô đó rồi.  
Dương thiên tiện tay ném củ nhân sâm cho em gái hắn.  
Cô bé ôm lấy cây nhân sâm to, như là ôm lấy một món đồ chơi, tay chân vụng về, hưng phấn chạy đi chạy lại.  
Có người ngưỡng mộ nói “Xem ra nhà lão Dương đã phát tài rồi!”  
Có một ông lão dặn cháu mình “Con à, con nhất định phải chăm chỉ học tập, để giống như anh Dương Thiên này, có thể thi đỗ vào trường đại học tốt, thì mới có khả năng mua được một chiếc xe đẹp như vậy!”.  
“Con biết rồi ông ạ, con 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3705215/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.