Thực ra đối với Tào Mãnh mà nói, Dương Thiên từ chối lời mời gia nhập bang Thanh chính là muốn chết! Ông ta không để Dương Thiên vào mắt, ông ta biết thực lực của Dương Thiên cường đại đến mức nào.
Nghe thấy Kim Bưu muốn đánh gãy chân tay Dương Thiên, nhóm Lưu Thiếu Đông sợ tới mức lui tít ra sau.
“Ha ha, thằng ranh, lại đây tiếp ông đây mấy chiêu!” Kim Bưu vẻ mặt giữ tợn nhìn về phía Dương Thiên, cả người đầy cơ bắp, cánh tay còn to hơn bắp đùi người bình thường. So với ông ta, Dương Thiên chẳng khác nào một đứa trẻ con.
“Chú Lưu, chú mau nói gì đó đi, đừng để bọn họ đánh anh Tiểu Thiên!” Trong nhóm người, chỉ có một mình Vương Nhã Lộ cầu xin Lưu Nhan Thanh giúp đỡ Dương Thiên. Vừa rồi cô nghe thấy lão đại bang Thanh nói muốn đánh gãy chân hắn.
Kim Bưu kia thực sự vô cùng khủng bố, mặc dù Vương Nhã Lộ luôn ngập tràn tin tưởng với Dương Thiên nhưng lúc này cũng không nhịn được mà lo lắng.
Cô vẫn luôn nghe Lưu Thiếu Đông nói cha mình có năng lực rất lớn, thế nên mới cầu xin ông ta giúp đỡ.
Sắc mặt Lưu Nham Thanh vô cùng khó coi. Con nhóc này chẳng phải đang muốn đẩy ông ta vào đống lửa sao? Cho dù ông ta có năng lực thế nào đi nữa thì cũng không dám đối đầu với bang chủ bang Thanh.
“Ồ, Tiểu Lưu, cô bé này nói muốn ông xin cho cậu ta?” Tào Mãnh quay sang nhìn Lưu Nham Thanh, cười như không cười nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-do-thi/3080018/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.