Tức cảnh sinh tình, bây giờ tâm trạng Vương Nhã Lộ có lẽ không dễ chịu. Rời đi rồi, thời gian cũng qua đi, tâm thái tự nhiên sẽ hồi phục trở lại.
Vương Nhã Lộ khẽ gật đầu, khóa cửa nhà, nhìn thoáng qua căn nhà quen thuộc lần cuối cùng rồi đi vào trong xe của Dương Thiên.
Vương Nhã Lộ của ngày trước hoạt bát năng động, ngồi trong xe của Dương Thiên nói rất nhiều, ríu ra ríu rít như một chú chim nhỏ vui vẻ vậy.
Nhưng Vương Nhã Lộ của hiện tại hoàn toàn không giống ngày trước, như biến thành một người khác vậy. Cô trở nên trầm mặc, ngồi trong xe ngắm nhìn phong cảnh trước mắt đang ngày càng cách xa, chỉ ngơ ngác nhìn, không hề nói chuyện.
Trong lòng Dương Thiên khẽ thở dài, hắn không muốn nhìn thấy Vương Nhã Lộ biến thành bộ dạng này.
Hy vọng thời gian có thể xóa nhòa vết thương trong lòng Vương Nhã Lộ, để cô có thể quay về làm một thiếu nữ hoạt bát như trước kia.
Trở về trường, Dương Thiên lái xe trực tiếp đưa Vương Nhã Lộ đến dưới lầu của ký túc xá khoa lịch sử.
“Anh Tiểu Thiên, em lên phòng đây, cảm ơn anh đã đưa em về trường.”, Vương Nhã Lộ vừa cầm đồ đạc vừa nhìn Dương Thiên nói.
“Nhã Lộ, em đi đi!”, đột nhiên có âm thanh truyền đến. Lại là ba người bạn cùng phòng của Vương Nhã Lộ, Trương Doanh, Lý Diễm, Quách Hiểu Hiểu.
Dương Thiên cười nhẹ gật đầu với bọn họ rồi lái xe rời đi.
“Nhã Lộ, cậu với cái anh Dương Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-do-thi/3079717/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.