“Ta đã nói là Nội các không có sai là, vậy mà các ngươi cứ không chịu tin. Mấy ngày trước Đại Lý Tự Thiếu Khanh bị tra hỏi xử trảm, làm nhiều điều ác, ức hϊếp bá tánh. Nếu không có Nội các thì chúng ta vẫn không hay biết gì.”
“Niên lão thật đại nghĩa. Vì giang sơn xã tắc nước Nam Huyền đã dùng cái chết để chứng minh, đúng là tấm gương cả đời của ta."
“Chúng ta đã trách lầm Tân đại nhân của Nội các rồi, hóa ra Tân đại nhân và Niên các lão là bạn vong niên”
Sau khi “chân tướng” được lan truyền, kinh thành rối ren bỗng khôi phục sự yên tĩnh. Kế từ hôm nay, Nội các sẽ đứng vững ở kinh thành về mặt ý nghĩa.
Danh vọng của Niên lão lại tăng vọt, đần đần trở thành mục tiêu tỉnh thần mà vô số người trí thức hướng đến. Niên lão đã lấy được danh tiếng, Nội các đã lấy được thế, quân hoàng cũng giảm đi nhiều áp lực. Có thể nói là ba bên đều có thu hoạch.
Đám người Lý Nam và Dương Băng đang ở trong Nội các đều mơ màng. Bá tánh vốn hùng hổ định đập cổng Nội các, không biết đã nghe thấy tin tức gì mà tất cả đều nói một câu xin lỗi rồi bỏ chạy như một làn khói.
Chuyện gì thế này? Người trong Nội các đều mắt to trừng mắt nhỏ, sửng sốt hồi lâu.
“Còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không mau đi thăm dò tin tức. Mấy người còn lại cũng mau dọn dẹp đi, gây ra một mớ hỗn loạn thế này” Dương Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-den-tu-dia-nguc/3469227/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.