Nhanh chóng giải quyết việc này thì ta mới có thể bắt tay vào việc dọn dẹp triều đình."
“Bá quan bãi quan cũng không phải là việc nhỏ, ngươi không thể chia sẻ gánh nặng cho ta sao?”
“Sáng sớm ngày mai, hay là ngươi tới một chuyến nhé?”
Cố Tinh Thần vừa nghĩ tới chuyện ngày mai là đã muốn sứt đầu mẻ trán.
“Ta bị nhiễm phong hàn, không tiện vào triều”
Tân Tử Mặc trực tiếp từ chối.
"..." Cố Tinh Thần trợn trắng mắt, không nói nên lời.
"Từ khi nào sức khỏe của Tân các chủ lại yếu ớt như vậy."
Tân Tử Mặc ở trong thiên lao suốt tám năm cũng không có sinh bệnh, sức khỏe rất tốt.
“Chắc là không hợp với khí hậu, thân thể không khỏe, không nên vào triều.”
Tân Tử Mặc nghiêm tú nói hươu nói vượn.
“Vậy Tăn các chủ phải tự chăm sóc bản thân thật tốt, đừng để xảy ra vấn đề gì nghiêm trọng”
Cố Tinh Thần bất đắc đĩ nói một câu, ngày mai phỏng chừng chỉ có thể do chính y đến gánh vác gánh nặng trên triều đình.
“Nhất định rồi."
Tân Tử Mặc cũng không muốn tranh chấp với bá quan, hẳn sợ mình sẽ không nhịn được mà ra tay làm thịt một nhóm người, như vậy cục diện sẽ cảng thêm phiền toái.
Mắt không thấy, tâm không phiền.
Cho nên, những chuyện này tốt nhất cứ giao cho Cố Tinh Thần đi làm đi!
Ngày hôm sau, từ sáng sớm Dương Băng đã đi tới ngoài cửa Nội các.
“Ngươi là người phương nào?"
Thị vệ ở cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-den-tu-dia-nguc/3469219/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.