Tần Tử Mặc làm ầm ï đến như vậy, người quản sự của Cẩm Tú Lâu chắc chắn không thể ngồi yên được.
“Hóa ra vị công tử này chính là người đứng đầu Nội các danh chấn kinh thành, nghe như sấm bên tai.”
Một nữ tử trung niên bước ra khỏi một căn phòng trong Cẩm Tú Lâu, theo sau là sáu nữ tử xinh đẹp.
Bà ta tên là Mục Ngôn Hoan, là người quản lý Cẩm Tú Lâu, rất ít xuất hiện bên ngoài.
Tần Tử Mặc quay đầu nhìn Mục Ngôn Hoan, trong lòng tự nhủ: “Tám năm trôi qua, Cẩm Tú Lâu vẫn không có thay đổi gì lớn.”
'Tần Tử Mặc nhận ra Mục Ngôn Hoan, nhưng Mục Ngôn Hoan lại không còn nhận ra Tân Tử Mặc.
Có ai sẽ còn nhớ đến một người đã chết chứ?
Hơn nữa, Tần Tử Mặc đã hơi điều chỉnh hình dáng khuôn mặt một chút, dung mạo thay đổi rất nhiều.
“Nói vậy, bà chính là Mục cô cô của Cẩm Tú Lâu.”
Quan lớn quý nhân trong kinh thành đều rất tôn kính Mục Ngôn Hoan, thường gọi là Mục cô cô.
Trước mặt nhiều người như vậy, Tân Tử Mặc đương nhiên sẽ không đắc tội Mục Ngôn Hoan.
“Các chủ nhân là nhân vật lớn, thϊếp thân không nhận nổi một tiếng cô cô này.
Mục Ngôn Hoan đi ữa đại sảnh, cúi thấp người hành lễ với Tân Tử Mặc, từng lời nói và hành động đồng đều khiến người ta cảm thấy như gió xuân.
“Mục cô cô đích thân ra mặt, có chuyện gì sao? Chẳng lẽ là muốn đuổi ta ra ngoài?”
Tân Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-den-tu-dia-nguc/3469200/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.