Tân Tử Mặc biết có khách ghé thăm lúc nửa đêm, nhưng cũng không xuất hiện ngăn cản.
Nếu ngay cả chuyện này mà đám người Tiết Ninh cũng không làm tốt, vậy thì Tần Tử Mặc phải cân nhắc đến chuyện thay người.
Nửa canh giờ sau, trong phủ nha Nội các xảy ra một trận náo loạn dữ dội.
“Tên trộm to gan, dám xông vào phủ nha Nội các lúc nửa đêm.”
Rõ ràng đây là giọng nói của Tiết Ninh.
Sau một hồi chém gϊếŧ, mọi thứ nhanh chóng chìm vào im lặng.
Tiết Ninh sải bước đi tới trước cửa phòng Tân Tử Mặc, hành lễ bẩm báo: “Đại nhân, vừa rồi có một tên trộm đột nhập, muốn giải cứu Đại Lý Tự Thiếu Khanh. 'Tên trộm xảo quyệt, mấy người thuộc hạ không bắt được gã.”
“Được rồi, lùi ra đi!”
Giọng điệu của Tần Tử Mặc vẫn bình thản.
“Vâng.”
Tiết Ninh không biết có phải Tân Tử Mặc đang tức giận hay không, chỉ có thể đè nén nội tâm lo lắng, chậm rãi xoay người rời đi...
'Tần Tử Mặc bước ra khỏi phủ nha Nội các trên phố bắc ở kinh đô.
Tiết Ninh cẩn thận đi theo Tân Tử Mặc.
Trải qua một đêm, thi thể và máu tươi trên mặt đất đã sớm được dọn dẹp. sạch sẽ.
Nếu không phải trong không khí vẫn còn thoang thoảng mùi máu tanh, hoàn toàn không ai biết hôm qua nơi này từng chất đầy thi thể.
Không ai dám nghỉ ngờ lời nói của Tân Tử Mặc ngày hôm qua, nếu sáng nay. để Tân Tử Mặc nhìn thấy một giọt máu, vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-den-tu-dia-nguc/3469195/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.