Mọi người hoàn toàn không phát hiện đám binh lính đó đã chết như thế nào, chờ đến lúc bọn họ lấy lại phản ứng, trong tay Tân Tử Mặc đã có thêm một thanh kiếm dài ba thước.
Thanh kiếm này là vật mang bên hông của một binh lính, cực kỳ bình thường.
Tuy nhiên, khi thanh kiếm này rơi vào tay Tân Tử Mặc, nó đột nhiên biến thành một thứ vũ khí có lực sát thương vô song, tản ra khí tức khiến người khác không thở nổi.
“Đám các ngươi không biết Nội các là gì, vậy hôm nay ta sẽ để các ngươi hiểu biết tường tận.”
Nói xong, ánh mắt như chim ưng của Tân Tử Mặc nhìn chằm chằm vào tướng quân lĩnh binh đang cưỡi trên chiến mã.
Vừa dứt lời, Tân Tử Mặc cầm kiếm tiến lên, xông thẳng vào vòng vây dày đặc của ba trăm binh sĩ tinh nhuệ.
Chỉ ba trăm tinh binh mà thôi, vẻ mặt Tân Tử Mặc không thay đổi, trong lòng cũng không có chút gợn sóng nào.
Nhớ năm đó, Tần Tử Mặc một người một ngựa trấn giữ biên quan, trăm vạn đại quân cũng không dám xâm phạm dù chỉ nửa tấc.
Tư thế hào hùng, khí thể ngàn dặm như hổ, dữ dội khí phách.
Mà bây giờ, chỉ là đối mặt với mấy trăm tinh binh mà thôi, hoàn toàn không thể khiến Tân Tử Mặc sôi máu.
Mỗi khi Tân Tử Mặc vung kiếm, máu sẽ bắn tung tóe ba thước. Chỉ trong mười lăm phút, mặt đất đã chất đầy xác chết.
“Hí hí...” Chiến mã dường như cảm nhận được sát ý của Tần Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-den-tu-dia-nguc/3469193/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.