Từ rất xa, Cốc Vũ nhìn thấy dưới ngọn đèn đường của công viên khi tối khi sáng chẳng khác chi ma trơi kia đã có bóng dáng của Diệp Đồng tựa vào vách tường ngửa đầu phun khói.
Cốc Vũ dừng lại trong bóng tối nơi ngọn đèn đường không hắt đến được, sợ hãi chờ đợi “Sự kiện đổ máu” lát nữa sẽ phát sinh, nhưng mà bởi vì đã chuẩn bị tốt tâm lí, nên lại càng không dám đi tới. Càng sợ hơn chuyện phải làm sao mở miệng mời Diệp Đồng đến nhà chơi. Mẹ của cậu ấy à, thật sự là ném cho cậu một vấn đề khó khăn vô cùng.
Vừa khéo ngay lúc này, ngọn đèn mười lăm watt chớp nhá vài cái rồi tắt trở lại.
Cốc Vũ nhìn thấy bóng Diệp Đồng ném điếu thuốc xuống rồi lấy chân dí nát, chưa được vài giây sau, bật lửa trên tay cậu ta phát ra một tiếng “xoẹt”, mồi tiếp một điếu khác.
Như thế, Cốc Vũ đứng trong bóng tối nhìn về đống lửa đỏ trên miệng Diệp Đồng càng lúc càng lại gần; mà Diệp Đồng ở bên này cũng nhìn về hướng Cốc Vũ đang lẫn trong bóng tối.
Sau khi tắt vài phút ngọn đèn đường lại sáng trở lại, tầm mắt của hai người không hiểu sao lại giao nhau trong cơn gió lạnh căm.
Lí do là bởi vì Cốc Vũ nghĩ tranh thủ lúc tối đen đi qua, không ngờ ngọn đèn bị tắt cũng hơn mười lăm phút đồng hồ thì thình lình sáng trở lại, khiến cho Cốc Vũ giât mình. Nếu không phải vì giật mình mà sững ra một chút thì nói không chừng cũng đã trốn được vào chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-doat/85593/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.