Lăng Sóc đem cánh tay mũm mĩm vắt trên cổ Cốc Vũ kéo ra, cúi người đem Lăng Bảo Bảo bởi vì bị di chuyển mà muốn tỉnh lại, lại giống như là đang mơ thấy cái gì tốt đẹp nên bật cười bế lên.
Vừa nãy còn ôm Lăng Bảo Bảo, hàng mi đang nhắm chặt của Cốc Vũ liền rung động vài cái, đôi mắt mơ màng mở ra, nhìn không thấy rõ là ai, nhưng vì hơi thở vô cùng quen thuộc phả lên mặt, cho nên cậu lại an tâm nhắm mắt lại, tiếp tục ngủ.
Lăng Sóc bế Lăng Bảo Bảo đến phòng nhỏ sát bên cạnh, chỉnh lại nhiệt độ trong phòng, trước khi đóng cửa lại, nhìn thật sâu vào Lăng Bảo Bảo đang ngủ bình an trong bóng tối, rồi mới nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Khoảnh khắc này, Lăng Sóc thật sự rất muốn ôm lấy Cốc Vũ của anh, anh thật nhớ cơ thể mềm mại trắng mịn của Cốc Vũ, còn có cái nơi ấm áp chật chội kia cùng những nụ hôn ngọt ngào…
Cốc Vũ bị hành động của Lăng Sóc đánh thức, vừa mở mắt liền đón nhận sự cuồng nhiệt của Lăng Sóc.
“Vũ, em là của anh là của anh, là của Lăng Sóc này —!” Lăng Sóc vừa nói bằng chất giọng khàn khàn, vừa cắn nhẹ lên người Cốc Vũ, in lại những dấu hôn trên cơ thể Cốc Vũ.
Cốc Vũ cơ bản là không biết xảy ra chuyện gì lại làm cho Lăng Sóc kích động đến như vậy.
“A a, Lăng… Lăng… Sóc, uhm, anh sao vậy?”
Một câu nói trong cơn kích tình của Lăng Sóc, Cốc Vũ nói trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-doat/3015207/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.