Cốc Vũ cầm dao ăn ngẩn ngơ cả người, lông mi hơn nhíu lại, cậu rõ ràng đã học theo động tác của Lăng Sóc mà, tại sao miếng thịt bò lại biết bay vậy?
“Em không có cố ý đâu.” Vẻ mặt Cốc Vũ tràn đầy hốt hoảng cùng thất thố.
“Anh biết.” Lăng Sóc nói xong, liền đứng lên định đi qua xin lỗi người phụ nữ bị miếng thịt bò văng trúng.
Mà bà Yến vứt cái khăn ăn dùng lau nước sốt trên mặt, giận dữ quay người; J không nhịn được đến cười thành tiếng liền vội vàng bịt miệng lại, đứng dậy cùng bà Yến, lại còn dịu dàng dùng khăn ăn của mình lau đi nước sốt còn dính trên tóc.
Bà Yến vừa quay người liều kêu thầm hỏng rồi, như thế nào lại quên mất là Lăng Sóc đang ngồi phía sau chứ?
Lăng Sóc nhìn thấy bà Yến, lại nhìn lướt qua người thanh niên đang ôm hờ vai bà ta, ánh mắt không chút thay đổi, vẻ mặt cũng chẳng đổi, chỉ bình thản nói: “Chào cô, thành thật xin lỗi, đã làm bẩn y phục của cô, chi phí giặt hấp cùng những chi phí khác vui lòng gởi hóa đơn đến nhà họ Lăng, với lại, làm phiền cô cùng bạn dùng cơm, rất xin lỗi, xin phép để tôi mời hai người bữa ăn này, có được không?”
Thật ra bà Yến có thể nói được với Lăng Sóc là xong, làm bộ như không quen biết, nhưng mà mọi chuyện phía sau thì không được như vậy, hết lần này đến lần khác bà đều muốn thay con gái mà chua ngoa chỉ trích Lăng Sóc một trận rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-doat/3015155/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.