Hạ Mạch lại bị nhốt vào không gian tối, rốt cuộc Hạ Nhiên đã làm ra những gì chứ, tại sao chị đi rồi để lại bao nhiêu rắc rối như vậy.
Khóc, bây giờ khóc thì làm được gì chứ, chỉ là bây giờ cô rất rất nhớ hắn và con trai cô. Cô thầm nghĩ trong lòng. Có lẻ cô sẽ phải đi cùng chị cô rồi, trước khi đi cô chỉ mong rằng, Từ Chí Phi cùng con trai cô sống thật hạnh phúc, chỉ như vậy cô mới thanh thản ra đi.
Chiều tối cô vẫn bị nhốt ở trong căn phòng tối này, ngay lúc này bên ngoài lại có một tiếng xe tiến vào, rồi từ từ cánh cửa phòng cô được mở ra, bước vào là một người đàn ông, ông ta bước dần về phía cô, trên khuôn mặt có một chút nếp nhăn, ánh sáng soi vào mặt ông cô mới nhìn rõ khuôn mặt ấy, không ai khác chính là Từ Chí Dũng.
"Ông..."
"Thế nào, bất ngờ như vậy"
Hạ Mạch co người rút về phía sau, Từ Chí Dũng bước lên chổ cô, bàn tay thô bạo dùng sức bóp cằm cô. Đau điếng cô hét lên.
"Nói, cái máy ghi âm ở đâu hả"
"Cái.. máy gì chứ tôi.. không biết"
Hạ Mạch bị đau mà lấp bấp, câu trả lời lại khiến ông ta càng thêm giận dữ, ông ta cầm ngay con dao lên kề vào cổ Hạ Mạch.
Trong lòng cô cực kỳ hoảng sợ, nhưng cô thật sự không biết cái máy ghi âm nào cả.
"Mày không nói tao giết mày lẫn con mày"
"Không được, tôi xin ông, hãy nghĩ đến nó là con của A Phi và là cháu nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-doat-vo-yeu-tinh-yeu-hon-ca-han-thu/269616/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.