Buổi chiều sau khi tan làm thì Ôn Tề cũng cố ý ngồi lại để chờ cô về cùng, nhưng Ninh Khiết San muốn tăng ca ngày hôm nay để xem cho xong bản hợp đồng cũng như là chỉnh sửa lại. Vera ở bên cạnh nhìn cô siêng năng như thế cũng vui mừng lắm chứ, ít nhất thì hiện tại phu nhân đã không còn quá đề phòng Ôn tổng, nhưng nếu để Ôn tổng biết vì công việc này là Ninh Khiết San lao lực thì Vera cũng sẽ bị đánh thôi.
- Phu nhân, cô đừng xem nữa, muộn lắm rồi nên chúng ta về thôi.
Ninh Khiết San đưa mắt nhìn Vera, nhưng cô kiên quyết lắc đầu. Giống như Ôn Tề đã nói, muốn ngồi được vị trí mà không ai ngồi được thì phải chịu được sức nặng do nó tạo ra, hiện tại cô chỉ là người mới, lại không có thiên phú vậy thì cô phải siêng năng, người đời có câu cần cù bù thông minh, hiện tại cô không có thiên phú kinh doanh nhưng ít nhất là cô chịu khó.
Vera cũng hết cách, cô ấy bước xuống sảnh lớn thì nhìn thấy Ôn Tề vẫn còn ngồi ở đây, Tích Hiệu nhìn theo phía sau của cô ấy nhưng không thấy phu nhân đâu, cậu ấy liền nhướn mày ý hỏi phu nhân đang ở đâu, Vera liền liếc mắt phía trên tầng. Sau khi trao đổi ám hiệu với nhau xong thì Tích Hiệu có hỏi Ôn Tề định làm gì tiếp theo, anh chỉ đứng lên, bảo họ ở lại đây để anh lên đó tìm cô.
Tích Hiệu và Vera gật đầu, tuy nhiên thì làm sao họ có thể bỏ qua được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-doat-su-ngot-ngao-cua-em/436501/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.