Buổi sáng, khi Ninh Khiết San mở mắt thì đã không nhìn thấy Ôn Tề đâu, lúc này cô mới an tâm thở phào một cái đầy nhẹ nhõm, chợt cô nhìn xuống cơ thể của mình, hóa ra đêm qua sau khi anh đã ăn xong thì cũng còn chút lương tâm mà thay quần áo cho cô.
Đêm qua, trước khi cô hoàn toàn mất đi ý thức thì cô có nghe anh nói gì đó. Nhưng anh nói rất nhỏ, cô hoàn toàn không thể nghe ra anh đang nói gì, hơn nữa lúc đó cô cũng đã mệt đến lả người, hai mắt nhắm nghiền muốn mở cũng không được. Không những thế mà đêm qua cô còn cảm nhận được sự dịu dàng của Ôn Tề, vốn dĩ cô không muốn tin là Ôn Tề sẽ dịu dàng với mình, nhưng hình như đêm qua anh thật sự rất dịu dàng.
Khi cô bước xuống nhà thì đã nhìn thấy Vera đang chuẩn bị bữa sáng cho cô, lúc nhìn thấy cô thì Vera cũng niềm nở, nói'
- Phu nhân, cô tỉnh rồi sao? Thức ăn này tôi đã hâm qua ba lần rồi. Ôn tổng trước khi đi còn nói là cứ để cô ngủ nên tôi cũng không vào làm phiền.
- Ôn Tề bảo đề tôi ngủ sao?
Vera gật đầu, sau đó cô ấy còn nói do hôm qua cô ở lạ chỗ nên ngủ rất muộn, gần sáng còn trằn trọc mấy lần mới ngủ được tiếp, thế nên là cứ để cô nghe đến khi nào cô thích thì thôi.
Nghe đến đây thì Ninh Khiết San cũng giật mình, hôm qua lúc cô trằn trọc thì nhìn sang thấy anh đã thở đều đều và nhắm mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-doat-su-ngot-ngao-cua-em/436459/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.