Ninh Tuân về đến nhà liền hùng hổ tức giận gọi con gái vào phòng, Thẩm Đào Nghi liền lo lắng mà đi theo chồng và con gái, nhưng ông ấy không phải tức giận mà là lo lắng rồi trách con gái không nói chuyện này với cha mẹ. Lúc này Ninh Khiết San mới hoàn toàn buông bỏ cảnh giác mà khóc nức lên đầy đau khổ, hai vợ chồng nhà họ Ninh nhìn nhau, giống như là có tâm linh tương thông liền gật đầu một cái.
Thẩm Đào Nghi dịu dàng nắm lấy tay của con gái, nói:
- San San, dù sao con cũng đã… Đã xảy ra chuyện đó với Ôn Tề, hay là con gả cho cậu ấy đi. Dù là người đời vẫn luôn dị nghị cậu ta giết cha, giết anh để chiếm lấy tài sản, nhưng nếu cậu ta thật sự là kẻ giết người thì thử hỏi còn có thể ung dung tự tại như bây giờ sao?
- Con… Con không thích hắn ta, hắn ta là kẻ vô lại, là tên cặn bã, con hận hắn!
Hai ông bà nhà họ Ninh cũng đau đầu, sau đó vẫn để cho cô suy nghĩ một thời gian, sau đó thì Ninh Tuân kéo vợ mình về phòng và nói hết chân tướng cho bà ấy nghe.
Thẩm Đào Nghi nghe thấy Doãn Kinh Kha phản bội con gái mình liền nổi đóa vô cùng, bà ấy liền muốn hùng hổ chạy đến Doãn gia làm một trận lớn, nhưng đã bị Ninh Tuân ngăn lại, dù sao hiện tại Ninh gia vẫn là nơi chống lưng cho Doãn thị, bây giờ đám người họ Doãn ăn cháo đá bát này thì không thể dung túng được nữa, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-doat-su-ngot-ngao-cua-em/436452/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.