Suốt cả buổi đều bị Ôn Tề hành hạ đến mức khiến cho cô khóc không thành tiếng, vốn dĩ là từ khóc lóc thảm thiết, đến khóc không thành tiếng thì thử hỏi cô đã nhẫn nhịn như thế nào? Nhưng anh có vẻ vẫn không muốn buông tha cho cô, nhìn cô khóc anh cũng có chút chua xót, nhưng khi mỗi lần cô đau đớn đều gọi tên của Doãn Kinh Kha, điều này triệt để đập tan đi sự thương xót cuối cùng trong anh.
Ninh Khiết San thật sự vẫn không biết bản thân sai ở đâu? Rốt cuộc thì cô đã làm gì sai với anh, tại sao dù không quen không biết nhưng anh lại sỉ nhục cô như vậy? Cô đường đường là thiên kim tiểu thư nhà họ Ninh, từ nhỏ đã được giáo dục như một khuê nữ, hiển nhiên chuyện thất tiết chính là nỗi nhục lớn nhất của cô.
Ôn Tề dịu dàng chạm vào gương mặt khả ái của Ninh Khiết San, nhưng cô lại sợ hãi mà né tránh, ánh mắt sắc bén của anh liền híp lại, cô lại bài xích anh như vậy sao? Ghét bỏ anh như thế sao? Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì cũng đúng thôi, thử hỏi ai mà lại yêu thích một kẻ tự ý xâm hại mình, cho dù là ghét bỏ anh đến mức nào thì cũng đã là người của anh rồi, có trốn cũng không trốn được. Ôn Tề nằm bên cạnh, anh nói:
- San San, em đừng khóc nữa có được không? Anh thật sự bị em phiền chết rồi!
- Phiền chết? Ôn Tề, rốt cuộc tôi đã đắc tội gì với anh? Sao anh lại làm vậy với tôi? Tôi... Tôi...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-doat-su-ngot-ngao-cua-em/436449/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.