Giang Cung Tuấn bình thản nói: “Được chứ?”
Tượng Vương nhìn Giang Cung Tuấn, cười nói: “Cậu đã nói như vậy rồi, nếu như tôi mà không đồng ý thì có vẻ tôi đang sợ, tôi đồng ý với cậu, nếu như tôi thua cậu, đội quân của núi Mã Lạp sẽ lập tức rút quân khỏi khu vực Tây Nam”.
“Đã phân chia rõ ràng, vậy quyết sống chết thôi”
Giang Cung Tuấn lại nói lần nữa.
Thắng bại không thể giải quyết triệt để vấn đề. Anh muốn sự sống và cái chết được định đoạt rõ ràng. Giết được Tượng Vương. Như thế mới có thể tạo được lực uy hiếp.
“Giang Cung Tuấn, cuối cùng cậu cũng chịu xuất hiện rồi”
Ngay lúc này, một giọng nói truyền tới.
Giang Cung Tuấn nghe thấy tiếng quay lại, thấy cách đó không xa một người đàn ông trẻ tuổi mặc bộ đồ đen đang đứng. Anh vừa nhìn đã nhận ra, là Ma Lặc, cậu ta đã từ cõi chết trở về.
Cậu ta cũng là người trái đất trải qua hai kiếp giống mình.
Anh nhìn Ma Lặc nói: “Sao cậu lại ở đây?”
Cậu ta cười nhạt nói: “Cái này cậu không cần phải bận tâm, vấn đề mấu chốt ở đây là cuộc cá cược của cậu và Tượng Vương, tôi tán thành, nếu như có thể giết được ông ta, vậy thì đội quân yêu thú sẽ rút lui khỏi Tây Nam”
Ma Lặc cũng không phải đang đùa.
Chuyện cậu ta có được Thiên đạo minh văn đã không còn là bí mật nữa rồi.
Bây giờ, toàn bộ yêu thú trên thế giới đều quy phục cậu ta rồi.
Chỉ cần một câu nói của cậu ta, thì những yêu thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/690119/chuong-1190.html